ÁNH HÀ - Chương 6
    Cập nhật lúc: 2025-10-25 02:52:51
    Lượt xem: 205 
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
    Cập nhật lúc: 2025-10-25 02:52:51
    Lượt xem: 205 
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
“Tại từ mà biệt? Ta sẽ nạp tỷ , tỷ còn hài lòng điều gì nữa?”
“Ánh Hà. Tỷ đừng sủng mà kiêu.”
Được sủng mà kiêu?
Ta ư?
Ta lớn tiếng.
“Công tử. Dường như quên từng gì .”
Ta nghiêm túc Tạ Chiếu, chậm rãi nhắc lời mà bao .
“Ta từ lâu. Ta một vị hôn phu thanh mai trúc mã ở cố hương, sắp tới sẽ lên Kinh ứng thí sẽ đến chuộc cho .”
“Là ngài chịu tin mà thôi.”
Tạ Chiếu lời cho nghẹn họng, sắc mặt khó coi vô cùng.
Dẫu cũng là tiểu công tử mà từng nuôi nấng từ bé, khẽ thở dài:
“Công tử. Xin ngài đừng cưỡng ép thêm nữa.”
qua vài giây, đột nhiên : “Nếu cứ cưỡng ép thì ?”
“Rõ ràng lúc tỷ chỉ đối với .”
Dáng vẻ như đứa trẻ giận dỗi vì cướp mất món đồ chơi yêu thích.
“Hắn… thể cho tỷ cái gì?”
“Gì cơ?” Ta còn hiểu.
🌻Chào các cậu đến nhà của Ngạn.
🌻Đọc xong hoan hỉ cho tớ xin vài dòng cmt nhen.
🌻Theo dõi tớ tại fanpage "Bỉ Ngạn Vọng Nguyệt" để cập nhật truyện mới nhaaa
Không ngờ Hầu phủ thế lực lớn thật, chỉ trong thời gian ngắn mà Tạ Chiếu điều tra rõ gốc gác của Quý Hoài.
“Một thư sinh nghèo cha mất sớm, cho dù thật sự thi đậu tú tài, đỗ Trạng nguyên thì cũng chỉ là một quan ngũ phẩm nho nhỏ.”
“Hắn là cái thá gì, dám cùng giành ?”
Nghe đến đó, Tạ Chiếu như đang đối diện một kẻ xa lạ.
“Chỉ cần , sẽ g.i.ế.c lúc nào chẳng .”
Tạ Chiếu thốt những lời , giọng mang theo sự hồn nhiên hiện sự tàn độc.
“Hắn c.h.ế.t , tỷ sẽ bên .”
“Dẫu năm đó tỷ cũng vì cứu mà tiếc mạng sống, lẽ nào vì tham luyến vinh hoa phú quý của Hầu phủ?”
Rốt cuộc nhịn nữa.
Tiếng ‘Chát’ vang dội trong sân.
Ta giơ tay tát một cái thật mạnh.
Tạ Chiếu ôm má, vẻ mặt như thể tin nổi.
Còn trong lòng thấy sảng khoái từng .
“Cái tát … Ta đ.á.n.h từ lâu .”
Ta bằng ánh mắt lạnh lẽo: “Ta thà năm đó từng cứu ngài.”
Nếu hôm nay Tạ Chiêu sẽ trở thành kẻ như , tuyệt đối sẽ liều cứu gì.
Tạ Chiếu tát, ngỡ sẽ nổi trận lôi đình.
Không ngờ : “ thích tỷ.”
Hắn như một đứa trẻ giật mất món đồ yêu quý, đôi mắt đỏ hoe đầy bi thương.
“Ta thích tỷ. Vậy mà tỷ vẫn chịu về bên ?”
Ta chỉ thấy nực .
Cuối cùng cũng hỏi câu hỏi từ lâu: “Ngài thích nên mới cưới Tiểu thư nhà khác để ?”
Ta lắc đầu: “Loại tình cảm như , dám nhận, cũng nhận.”
“ ai mà chẳng .”
Tạ Chiếu vẫn hiểu, cũng chẳng ngăn cơn giận của chính .
“Phụ , thúc bá , tổ phụ , bao nhiêu trưởng bối trong thế gia…”
Chàng kể tên từng như thể đang chứng minh bản đúng đắn.
“Từ xưa đến nay ai mà như .”
.
Từ xưa đến nay nam nhân đều như thế.
vì trong khoảnh khắc , lòng bỗng dâng lên một ngọn lửa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/anh-ha/chuong-6.html.]
Lần đầu tiên trong đời, gào lên với vị tiểu công tử cao quý :
“Là vì thế gian từng cho nữ nhân bọn lựa chọn.”
Chưa dứt câu, nước mắt trào .
“Vì họ quyền chọn.”
Họ lựa chọn.
10.
Ta bỗng nhớ tỳ nữ từng trèo lên giường Tạ Chiếu năm .
Trước khi chuyện đó, nàng từng nghĩ đến hậu quả sẽ nếu thất bại?
Ta nhớ đến Thôi Anh Châu, vị Đích nữ cao quý của nhà họ Thôi.
Một nữ tử xuất cao quý như nàng , mà khi gả Hầu phủ với một phu quân mấy để tâm vẫn thể lựa chọn tha mạng cho .
Còn mẫu của , vì sinh con nối dõi cho phụ mà mất mạng giường sinh.
Còn Quý thẩm, u uất mà mất khi trượng phu qua đời.
Còn cả Đại phu nhân Hầu phủ, từng dặn Tạ Chiếu đối với .
Chỉ vì họ đều là nữ nhân. Chỉ vì họ đều là nữ nhân.
Ngực bỗng nghẹn , một nỗi bi ai trào dâng khóe mắt cay xè.
Thế gian quả thật công bằng.
Không hề công bằng chút nào.
dường như nó từng công bằng.
“Ngài ngài thích . Thế nhưng chỉ .”
“Ngài hỏi vì chịu ở bên ngài?”
“Vậy ai cam tâm tình nguyện sống cạnh một kẻ thể nắm giữ sinh tử của bất cứ lúc nào?”
Ta những năm tháng còn sống trong sợ hãi và lo lắng từng ngày liệu vì một cơn tức giận của ai đó mà đ.á.n.h c.h.ế.t.
Ta chỉ sống như một con .
Một nữ nhân thể sống tử tế và an nhiên.
Chỉ thôi, khó đến thế?
Tuyết bắt đầu rơi từ bao giờ.
Tạ Chiếu đối diện xong những lời thì sững nổi câu nào.
Ta cũng chẳng còn tranh luận thêm với .
Ta định rời nhưng cổ tay Tạ Chiếu níu theo phản xạ.
Ngay khi đang loay hoay giật tay thì ở cổng sân chợt vang lên một giọng nữ trong trẻo.
“Phu quân.”
Thôi Anh Châu thanh tú duyên dáng trong chiếc áo choàng lông cáo trắng muốt đang tại cổng sân liếc về phía bọn .
“Đại công tử phủ Thừa tướng phu quân đến nên đang tìm khắp nơi.”
Lúc đó Tạ Chiếu mới vội buông tay .
Ta lập tức chạy tới trốn lưng Thôi Anh Châu.
Nàng thoáng đầy kinh ngạc nhưng cũng hỏi han gì.
Tạ Chiếu định gì đó, cuối cùng chỉ cúi đầu lảng tránh tìm cớ rời .
Chờ khỏi, Thôi Anh Châu mới .
Thấy tay đầy vết tê cóng nứt toạc, m.á.u rịn đỏ thẫm, nàng nhíu mày.
Ta đang định ‘Không . Không đau ’ thì bên ngoài viện tiếng bước chân gấp gáp truyền đến.
Ta đầu , hai mắt lập tức sáng lên.
“Ca ca.”
Người tới là Quý Hoài.
Chàng hạ nhân nên thở hồng hộc chạy tìm .
Thấy bình an, nét mặt mới thả lỏng đôi phần.
“Tiểu Hà. Muội chứ?”
“Không .
                                Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu. 
                                Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.
                            
