chút thất vọng. Còn  kịp hiểu rõ Tô Trạch Huyền rốt cuộc  ý gì, thì       ốm.
Thì  đêm mưa hôm đó,  khi tiễn  về,    mang ô trả  bạn ở thư viện,  tự  dầm mưa  về ký túc xá.
  mà đau lòng  chịu nổi.
Tan học xong,  mang theo ít trái cây,  đầu tiên bước chân  khu ký túc xá nam.
Cửa phòng   đang mở,  tiếng trò chuyện vang  là Hứa Tư Thiền!
Cô     mặt trong ký túc của Tô Trạch Huyền?
Hứa Tư Thiền  mặt  cửa,  đối diện với  .
Khi  thấy  bất ngờ xuất hiện ngoài cửa, ánh mắt cô  thoáng chút kinh ngạc,    thấy cô  hỏi Tô Trạch Huyền:
"Vậy...  thích Lam Hân ?"
 sững ,  c.h.ế.t trân ngoài cửa.
Tô Trạch Huyền rõ ràng    đang ở phía . Anh  do dự một lát,  trả lời:
"Anh  từng nghĩ đến chuyện sẽ ở bên Lam Hân."
Cô gái  mặt   về phía , nở một nụ  mang vẻ chiến thắng.
 nắm chặt túi trái cây trong tay, sợ rằng chỉ một chút buông lỏng, nó sẽ rơi xuống đất vì cảm giác bất lực đang tràn ngập trong lòng.
"Vậy   chọn vẫn luôn là em, đúng ?"
Hứa Tư Thiền   dứt lời, liền bước tới ôm chầm lấy  .   cô    là cố tình.
Ngay đêm hôm đó, cô     thích Tô Trạch Huyền.
Cô  kết bạn với   WeChat, chẳng qua chỉ để khoe mối quan hệ  thiết giữa họ, khiến  tự  điều mà rút lui.
Giờ phút , cô   một  nữa cố ý, dùng cách tàn nhẫn nhất để  với  rằng:  Tô Trạch Huyền thích là cô ,   .
 cuối cùng cũng hiểu,    từng xem  là ánh trăng trắng trong lòng. Hơn một năm yêu thầm, hóa  chỉ là  tự đa tình.
  từng nghĩ thất tình trong một mối tình đơn phương   thể đau đến .
 chặn hết liên lạc với  và Hứa Tư Thiền, rời khỏi câu lạc bộ. Cũng ẩn hết tất cả thông tin liên quan đến Tô Trạch Huyền.
Sau ,    Hứa Tư Thiền và Tô Trạch Huyền cùng   nước ngoài.
Đêm  tin đó,   ôm lấy Diệp Mị mà  như một đứa trẻ. Họ là   duyên, cuối cùng cũng về bên . Còn  ngay từ đầu  mang theo kịch bản của vai phụ trong câu chuyện tình , chỉ là   hề  .
Trong những ngày tháng đau khổ , Tôn Húc và Diệp Mị luôn ở bên : cùng học tập, chạy bộ đêm, leo núi, ăn đồ nướng... họ  giúp  dần dần vượt qua nỗi đau tình cảm.
Về , Diệp Mị  tìm  "Mr. Right" của cô , còn  và Tôn Húc trở thành "liên minh độc ", là diễn viên  hảo giúp  từ chối  theo đuổi.
Trong hai năm , Tôn Húc luôn dành cho  sự quan tâm và ấm áp đến từng chi tiết nhỏ.
Có vài  trời mưa,   cũng từng che ô cho . Nhìn cây ô nghiêng về phía , cùng cánh tay ướt sũng của ,  mới hiểu hóa , sự quan tâm tận tâm thế   nhất thiết  xuất phát từ tình yêu.
Thời gian là liều thuốc  nhất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/anh-duong-ruc-ro-esfy/chuong-4.html.]
Ba năm ,   buông bỏ từ lâu.
Chỉ là   ngờ,    một  nữa xuất hiện  mặt , mà    còn chủ động đến kỳ lạ.
Kết thúc chuỗi ký ức dài dòng ,  hiểu ,   thấy  chút nhớ Tôn Húc.
Hình như  hai tháng   gặp  ?
Sau khi  nghiệp, Tôn Húc  "bắt cóc" về tiếp quản gia nghiệp. Lúc đó bọn  mới , thì   là một "rich kid" chính hiệu.
Cha   cho   trong tập đoàn ở Đồng Thành, mà điều  đến công trường ngoài tỉnh  giám sát,  là   khởi nghiệp từ tầng đáy.
Suốt gần một năm trời,  vẫn thường nhắn tin trò chuyện với , chọc   vui.
Chỉ là  quá bận, chỉ những dịp đặc biệt mới về , nhưng  nào cũng  quên mang quà cho  và Diệp Mị.
Diệp Mị nhiều  hỏi riêng : Tôn Húc  với  suốt nhiều năm như thế,    bạn gái,   là thích  ?
Thật ,  cũng từng nghi ngờ.
 từng thăm dò : "Một   như , thật sự  tính đến chuyện  bạn gái ?"
Cậu  lặng lẽ  , hỏi : "Cậu  quên  Tô Trạch Huyền ?"
 bối rối. Không hiểu   hỏi một đằng,   trả lời một nẻo.
 khi đó,  vẫn    quên  Tô Trạch Huyền,    đột ngột nhắc đến, lòng   trùng xuống.
Chắc là    thấy nét buồn thoáng qua  gương mặt , nên hiểu  tâm tư.
Cậu chỉ  chua chát, nhẹ giọng : "Tớ cũng thế thôi. Trong lòng vẫn  một , mãi chẳng quên ."
 bỗng hiểu  tất cả.
Thì   cũng như   một  trong lòng, mãi mãi chẳng thể chạm đến.
( Truyện dịch bởi Quất Tử,  audio  youtube Quất Tử Audio )
Có lẽ chính vì đồng cảm với ,  hợp tính, nên  mới quan tâm  nhiều đến .
Khi  vẫn còn đang mải mê trong ký ức, thì nhận  điện thoại của Diệp Mị.
Cô  : Sau khi  rời khỏi buổi tụ tập, cô   chuyện với Tô Trạch Huyền vài câu và   hóa    và Hứa Tư Thiền  đến  với , giờ vẫn đang độc .
Sau đó, giọng Diệp Mị thăm dò: "Cậu nghĩ ?"
Quất Tử
Có lẽ cô  thấy  luôn miệng bảo  quên, nhưng vẫn độc  suốt, nên nghi ngờ  vẫn còn  buông bỏ Tô Trạch Huyền.
 chỉ   bất lực: "Anh  độc     vợ, cũng chẳng liên quan gì đến tớ cả."
Chẳng qua là một mối tình cũ kỹ,   để cất trong lòng mà chờ cho nó mục nát lên men?
  sớm quên !
Nghe   , hình như Diệp Mị cũng thở phào nhẹ nhõm.
Cuối cùng, cô  vui vẻ  thêm: "À đúng , mới  tin Tôn Húc sắp   Đồng Thành đấy."
Không hiểu , tâm trạng u ám cả buổi tối của , bỗng chốc bừng sáng trở .