Tần Đường nhoẻn ," Đó là do trai em cố gắng, còn quỹ từ thiện, và tổ chức tình nguyện Nghĩa trạm. "
Tuổi Nguyệt Nguyệt còn nhỏ, hiểu lắm cái gì quỹ từ thiện, cô bé chỉ là Tần Đường để các chị tiền đến trường trong thôn thể đến trường, Tưởng Xuyên tới đây, đưa tới cho tụi trẻ nhiều đồ dùng học tập.
Hai họ là nhất.
Tưởng Xuyên và Tần Đường nán núi Dương Quyển ba ngày hai đêm, ngày thứ tư rời .
Trời lạnh, tuyết tích tụ dày.
Chạy nửa đường, xe hỏng, Tưởng Xuyên thử sửa một chút, sửa .
Sắc trời tối, đêm đông đen kịt, lạnh tưởng .
Tưởng Xuyên gọi mấy cuộc điện thoại, chỗ thể xe kéo, Tần Đường dùng khăn quàng cổ bao lấy chính , chỉ lộ đôi mắt xinh , há miệng a một làn sương trắng, " Đêm nay chúng qua đêm ở chỗ ?"
Tưởng Xuyên nhíu mày:" gọi một cuộc điện thoại nữa."
Tần Đường cầm tay , nhoẻn :" Thôi , chúng tránh trong xe, cũng khônglạnh lắm ."
Tưởng Xuyên cô:" Em chắc chứ?"
" Ừ đó."
Tưởng Xuyên cô," Đói ?"
Vốn cho rằng đến thị trấn thể đưa cô ăn bữa nóng hổi, ngờ.
Tần Đường :" xe bánh quy."
Tưởng Xuyên mở thùng dự phòng , Tần Đường ngạc nhiên thấy một cái lẩu cồn, nửa bình nước, còn mì đồ gia vị linh tinh," Chúng nấu mì ăn."
Tần Đường hưng phấn xổm bên cạnh ," Sao những thứ ?"
Tưởng Xuyên:" Tiểu Thành đó, đường núi dễ , xe xảy vấn đề khôngphải một hai, sợ đói, liền chuẩn đồ xe."
Mì nấu xong.
Ngoại trừ dầu muối, hai túi cải bẹ, gì khác nữa.
Hai trong xe, Tưởng Xuyên nhớ cái gì, lục lọi trong tủ tạp vật lấy mộtcây lạp xưởng hun khói, là đó mua cho những đứa trẻ , Nguyệt Nguyệt đưa trả về một cây, dùng cây d.a.o nhỏ cắt chân giò hun khói thành từng lát, bộ thả trong bát Tần Đường.
Tần Đường cho một nửa," cũng ăn, bồi bổ."
Tưởng Xuyên nhướng mày:" Bổ cái gì?"
Tần Đường:" Trước đó thương viện, bổ cơ thể."
Tưởng Xuyên lấn qua, nhỏ bên tai cô:" Cơ thể , em rõnhất mà."
"............"
Lỗ tai Tần Đường đỏ lên, đẩy ," Ăn nhanh lên."
Tưởng Xuyên tiếng, cúi xuống ăn mì.
Ăn mì xong hai tựa lưng ghế xe, Tưởng Xuyên ôm qua, thấp giọng hỏi:" Lạnh ?"
Tần Đường lắc đầu:" lạnh."
Tần Đường c.ắ.n vành tai cô," Ban đêm sẽ lạnh, bầu trời quang đãng, ngày mai mặt trời sẽ lên."
Tần Đường rụt , giọng mềm mại:" Ừm........."
một lát .
" lạnh thật hả?"
"..........."
Tần Đường ngửa đầu, hôn lên môi ," lạnh."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/anh-den-nhu-nang-mai/chuong-172.html.]
Răng môi quấn quít, thở nóng bỏng trao , Tưởng Xuyên ngậm lấy đầu lưỡi cô, tay mò trong áo lông của cô, cởi móc áo, nắm lấy một bên trắng nõn mềm mịn.
Tần Đường ngửa đầu, kéo khăn quàng cổ xuống, để hôn lên cổ cô.
Áo quần tuột nửa, cô d*ng ch*n đùi , cao thấp lên xuống, mắt nhắm , bật tiếng rên khẽ, trong đêm mênh mong vô cùng yêu kiều.
Tưởng Xuyên chịu nhất chính là vẻ quyến rũ của cô, di chuyển tay xuống phía , sờ chỗ mềm mại .
" Ưm..........." Tần Đường nhíu mày," Đừng chạm.........."
Giọng càng yêu kiều, động tác càng mạnh mẽ.
Tần Đường ôm , từng đợt co rút, hé hé mắt, bầu trời quang đãng ngoài cửa sổ, những con dốc phủ đầy tuyết trắng.
cô ôm chặt .
Sáng hôm .
Ánh nắng ban mai.
Tưởng Xuyên sai, hôm nay mặt trời lên .
Tần Đường tỉnh , ngưởi phủ hai cái áo khoác, Tưởng Xuyên .
cô dậy, cơ thể ê ẩm.
Tay Tần Đường trong áo, vòng lưng, cài laị m*c ** ng*c, sửa soạn bản đó, ôm máy ảnh và áo khoác của xuống xe.
cô về phía , đang định gọi .
" Chú Tưởng Xuyên, chú còn ở đây ?"
" A, là chú chứ?"
" Chú trường học chúng cháu ?"
.............
Tần Đường thấy Tưởng Xuyên nhẹ:" Chú đến xem các cháu ngoan ngoãn đến trường ."
cô tới, thuận theo đường núi bên trèo lên .
Đứng cách chỗ hơn mười mét, an tĩnh .
Nơi là đoạn đường núi, bọn trẻ trong núi học đều di qua chỗ , Tưởng Xuyên ở chỗ cao, kéo theo một đám trẻ con.
Tần Đường trông thấy sườn mặt tuấn của , cô đến mê .
Chờ những đứa trẻ xa, cô gọi một tiếng:"Tưởng Xuyên."
Tưởng Xuyên đầu .
Nắng sớm ở lưng , bao phủ nhẹ nhàng.
Tần Đường giờ máy ảnh lên.
Tưởng Xuyên bước nhanh về phía cô," Chụp gì hả?"
"."
cô dừng một chút, " Và cả ánh rạng đông."
cô chỉ mặt trời xa vời," giống gì ?"
Tưởng Xuyên nhướng mày:" Mặt trời?"
" Ánh rạng đông."
đến cùng rạng đông.
HOÀN CHÍNH VĂN