Chương 65: Cô rốt cuộc là từ đến (1)
“Vị tiểu thư ?”
Sắc mặt Mạnh Ngọc Hinh lạnh trông thấy. Những năm , cô âm thầm phái giám sát hành động của Thẩm Ngật, cũng thấy tiếp xúc với bất kỳ phụ nữ nào.
Không ngờ, phòng ngừa đường, cuối cùng vẫn "hồ ly tinh" nào đó lợi dụng sơ hở, hơn nữa còn đến sống trong nhà .
Mạnh Ngọc Hinh cho phép kế hoạch của một phụ nữ phá hỏng. Cô đầu Hứa Mặc, ánh mắt sắc bén:
“Nói hết , phụ nữ đó là ai?”
“Không phụ nữ nào hết, chỉ là lời bịa trong lúc gấp gáp thôi.”
Hứa Mặc vội vàng phủ nhận.
Mạnh Ngọc Hinh tin, cô trực tiếp lệnh:
“Bảo phụ nữ đó xuống gặp .”
“Bà Mạnh, bà lệnh, cũng xem, đây là nơi nào.”
Thẩm Ngật bưng tách lên, nhấp một ngụm nhàn nhạt, lời chứa đầy sự cảnh cáo và áp bức editor:bemeobosua.
Thái độ Mạnh Ngọc Hinh vẫn kiêu ngạo, cô chỗ dựa của :
“Thẩm Ngật! Cậu dám chuyện với như thế ? Đừng quên, chồng ch.ết vì như thế nào! Những năm sự ủng hộ của , thể vị trí ?”
Ủng hộ? Thẩm Ngật chỉ thấy nực .
Người phản đối đến tận phút cuối cùng chính là cô , bây giờ cô sự ủng hộ của cô ? Những lời , cô mà thấy hổ thẹn ?
Mạnh Ngọc Hinh gay gắt, hung hăng:
“Thẩm Ngật, cho , chỉ là một thằng súc sinh cha , ai cần, chúng coi trọng , đó là phúc khí của , đừng điều, cẩn thận, ch.ết như thế nào cũng !”
Thẩm Ngật hề lay động, nhón chiếc tách trong tay, mí mắt rủ xuống khiến rõ vẻ mặt , nhưng sự u ám bao trùm quanh ngày càng đậm đặc hơn.
Hứa Mặc tức đến mức nắm c.h.ặ.t t.a.y run rẩy, phụ nữ dựa cái gì mà dám mắng ông chủ của , đáng chết, mắng quá!
, thể, cũng tư cách…
“ còn đang nghĩ, là con ch.ó nhà ai xích cẩn thận, chạy đến nhà khác sủa loạn xạ, hóa , là bà ‘thím chanh chua’ .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/anh-de-luon-muon-muu-do-bat-chinh-voi-toi/chuong-65-1.html.]
Dung Thiển lúc bước xuống cầu thang, cô khoanh tay, tư thế ung dung kiêu ngạo, đến cuối cùng, cô còn cố ý nhấn mạnh hai chữ
“thím chanh chua”.
Dung Thiển bày bộ dáng cô chảnh, còn chảnh hơn cô!
“Là cô?!”
Mạnh Ngọc Hinh định xem là hồ ly tinh nào dám kiêu ngạo những lời đó với , ngẩng đầu lên, phát hiện là phụ nữ gặp ở căn hộ của Thẩm Ngật sáu năm , sắc mặt cô lập tức đổi!
Mạnh Ngọc Hinh mắt trợn tròn, mở miệng liền chỉ cô mắng:
“Cô chính là tình nhân của chồng , Thẩm Trì, câu dẫn ông !”
Hứa Mặc kinh ngạc, Thẩm Trì là cha của ông chủ ? Cô Dung là tình nhân của cha ? Trời ơi, cái mối quan hệ , quá loạn !
Hứa Mặc ngay lập tức sang phản ứng của Thẩm Ngật.
Tưởng rằng sắc mặt sẽ khó coi, nhưng thấy, khóe miệng Thẩm Ngật khẽ nhếch lên, Hứa Mặc nữa kinh ngạc há hốc mồm, , ?
“Tình nhân? Chị đại, đầu óc chị vấn đề ?”
Dung Thiển lộ vẻ mặt nghi ngờ chỉ thông minh của cô .
Mạnh Ngọc Hinh kiêu ngạo, hống hách :
“Cô đừng tưởng , Thẩm Trì vẫn luôn trân trọng bức tranh của cô, cô dám cô quan hệ gì với ông ?”
“Ông trân trọng bức tranh đó, chẳng lẽ vì đó là bức tranh Nhan Thanh Dao vẽ khi qua đời ?”
Dung Thiển đẩy vấn đề ngược cho cô .
Mạnh Ngọc Hinh chặn họng, cô quả thực nghĩ đến là vì lý do , nhưng tại trong bức tranh giống cô?
Câu trả lời Dung Thiển đưa đơn giản:
“Bởi vì quen Nhan Thanh Dao, nên cô vẽ chân dung , vấn đề gì ?”
Mạnh Ngọc Hinh nên lời.
cô nhanh chóng phản ứng , phụ nữ Nhan Thanh Dao đó c.h.ế.t mười năm , lúc đó phụ nữ hẳn mười mấy tuổi.
Thế nhưng, tại sáu năm cô thấy phụ nữ , và bây giờ thấy, chút đổi nào?
Hơn nữa, trong bức tranh cũng là một cô gái mười mấy tuổi, rõ ràng là giống hệt cô bây giờ!