Chương 22: Vị khách mời (2)
Mạnh Ngọc Hinh mang vẻ mặt " thấu chuyện", châm chọc, mỉa mai ngay khi mở lời.
“Chỉ là ngờ, mới mười sáu tuổi bắt đầu ch/ơi gái , còn chuyên tìm phụ nữ lớn tuổi nữa chứ. Có là học hỏi thêm kinh nghiệm ?”
Mạnh Ngọc Hinh cố tình lấy khăn tay che miệng khi , bộ tịch, cứ như thể sẽ lây bệnh từ Dung Thiển . Vẻ mặt cô là sự khinh miệt và ghê tởm hề che giấu.
Dung Thiển kẻ ngốc, ý của đối phương là gì, cô liền hiểu ngay.
Ái chà! Dám xem Dung Thiển cô là gái b/án h/oa ? Hơn nữa, còn x.úc p.hạ.m danh dự của Thẩm Ngật!
Sự chịu đựng nào cũng giới hạn!
“Bà thím , cô là ai? Vô cớ chạy đến nhà khác, một đống lời mà chỉ tâm hồn "dơ bẩn" mới nghĩ ! thấy cô còn lấy khăn tay che miệng khi , hả, cô hôi miệng, sợ khác ngửi thấy ?”
Dung Thiển còn cố tình nhấn mạnh hai từ "dơ bẩn". Nói về cãi tay đôi, Dung Thiển cô từng thua ai.
Dù danh xưng "Nữ Ma Đầu" tự nhiên mà .
Mạnh Ngọc Hinh vẫn còn đang ngẩn vì câu Dung Thiển bảo cô gõ nhầm cửa, mãi một lúc lâu , sắc mặt cô mới chuyển sang xanh mét, và nhớ mắng !
“Mày, cái đồ đàn bà dám mắng tao? Mày tao là ai !”
Dung Thiển trợn trắng mắt:
“Bà thím, cô điếc ? Nếu cô là ai, nãy cần hỏi cô ?”
“Mày gọi ai là bà thím! Quá đáng, chẳng chút giáo dưỡng nào, thảo nào sống ở cái xó xỉnh rách nát . là kẻ hạ đẳng công việc thấp hèn!”
Mạnh Ngọc Hinh mặt mũi dữ tợn, ngón tay chỉ thẳng mặt Dung Thiển mà mắng, cái móng tay đỏ choét sắc nhọn suýt nữa chọc mặt cô.
Thấy cảnh , Dung Thiển châm chọc rằng bây giờ là thời đại nào ? Nghề nghiệp còn phân biệt cao thấp sang hèn, còn thượng đẳng và hạ đẳng ? nghĩ , cô đang ở Mỹ những năm bảy mươi…
Ừm, thế thì bình thường.
Dung Thiển lạnh mặt, cô đập mạnh cánh cửa, chỉ 302 tường, bảo cô cho kỹ, :
“Thấy ? Đây là nhà , các tìm nhầm chỗ !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/anh-de-luon-muon-muu-do-bat-chinh-voi-toi/chuong-22-2.html.]
“Tao tìm chính xác là 302, Thẩm Ngật sống ở đây ?”
Mạnh Ngọc Hinh tưởng rằng thực sự tìm nhầm cửa, khí thế lập tức yếu hẳn .
Dung Thiển đương nhiên cô đến tìm Thẩm Ngật, nhưng đến ý , Dung Thiển ý định để cô gặp Thẩm Ngật.
Vì , Dung Thiển phủ nhận thẳng thừng, cô quen Thẩm Ngật nào cả, đây là nhà cô, mặt cô , đóng sầm cửa !
Mạnh Ngọc Hinh suýt đập mũi, sợ đến mức vội vàng lùi vài bước. Cô mặt mày đen sạm, tra hỏi đàn ông trung niên bên cạnh:
“Không là sống ở 302, 17 phố Saint-Lô ? Sao tìm nhầm?”
Người đàn ông trung niên lau mồ hôi :
“Có, thể là do điều tra nhầm ?”
“Một lũ vô dụng! Làm tao chạy một chuyến vô ích. Tốt nhất là về điều tra cho rõ ràng!”
Mạnh Ngọc Hinh giận quá mất khôn, tức điên lên, đầu bỏ .
Người đàn ông trung niên vội vàng theo.
Dung Thiển áp tai cửa, thấy tiếng bước chân xuống cầu thang và xa, cô mới thở phào nhẹ nhõm.
Thực , Dung Thiển đoán cô là ai.
Dung Thiển từng Thẩm Thư Hoài nhắc đến, rằng việc Thẩm Ngật rời khỏi trang viên ngày , phần lớn là kế của bé ép buộc.
Người kế tên là Mạnh Ngọc Hinh, tuổi tác gần bằng Nhan Thanh Dao. Người phụ nữ sĩ diện cao, ham danh trục lợi. Không cô lấy lòng Thẩm Trì bằng cách nào mà sinh cho ông một đứa con trai.
Và, Thẩm Trì hề , cô một nuôi con lớn lên.
Mãi đến , Thẩm Trì phát hiện cô , mới đưa cô và đứa bé cùng về trang viên.
Mạnh Ngọc Hinh là kiểu nghèo khổ quá lâu, tiền là tiêu xài hoang phí khắp nơi, chỉ hận thể tuyên bố cho cả thế giới cô gả hào môn, trở thành một quý bà!
Và rõ ràng, vị trí là do cô dựa bản lĩnh của mà . Cô quyết để bản sống những ngày khổ cực đây editor:bemeobosua. Bất cứ ai đe dọa đến địa vị của cô và con trai cô , cô đều loại bỏ sạch!
Thẩm Ngật, chính là mối đe dọa lớn nhất của cô .
Bởi vì, Thẩm Trì đang huấn luyện bé thừa kế, , công ty sẽ giao cho quản lý.
Vì , vì tương lai của con trai , Mạnh Ngọc Hinh quyết để Thẩm Ngật !