Ảnh Đế Luôn Muốn Mưu Đồ Bất Chính Với Tôi - Chương 19 (1)

Cập nhật lúc: 2025-09-29 08:42:15
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 19: Cậu thật sự nghĩ   cần (1)

 

Dung Thiển một giấc mơ.

Trong mơ, Thẩm Ngật 12 tuổi ôm đầu gối, bất động sàn nhà, chăm chú cánh tủ quần áo, như đang chờ đợi điều gì đó.

 

Cô thấy quản gia Phó bước gọi bé, nhưng bé vẫn thờ ơ, ăn uống. Thức ăn nguội lạnh mang , bé cứ yên ở đó suốt hai ngày, cho đến khi quản gia Phó đến vỗ vai , mới phát hiện mắt đến đỏ hoe.

 

Dung Thiển thấy bé thất thần, đau khổ

 

“Chị  ... Chị  cần con nữa...”

 

“Có con thật sự đáng ghét đến ? Nên ngay cả chị  cũng cần con nữa...”

 

“Chị  cần con nữa...”

 

Thiếu niên vùi mặt đầu gối, giọng khàn đặc, nghẹn ngào, lặp lặp câu đó, câu đau lòng nhất.

 

Cậu bé tự đẩy xuống vực sâu tăm tối, liên tục rơi xuống. Cậu thậm chí giãy giụa, bởi vì bàn tay duy nhất thể nắm lấy , kéo lên, cần nữa…

 

Dung Thiển tỉnh dậy, phát hiện khóe mắt ướt đẫm nước. Cô rửa mặt, khuôn mặt đầy ưu phiền của trong gương, Dung Thiển thở dài thườn thượt: 

 

“Cậu bé sẽ  thật sự nghĩ   cần nữa chứ?”

 

Dung Thiển tự nhủ rằng đó chỉ là một giấc mơ, sự thật, đừng nghĩ nhiều. trớ trêu , giấc mơ đó quá đỗi chân thật!

 

Hơn nữa, việc bé cố chấp ăn uống, tủ quần áo chờ cô, quả thực là hành động thể .

 

Một cảm giác tội và tự trách bao trùm lấy tâm trí, khiến Dung Thiển lập tức lao đến với bé rằng, như nghĩ!

 

Dung Thiển càng nghĩ càng phiền muộn trong lòng. Cô r/ên r/ỉ một tiếng: 

 

“A! Phiền ch.ết , đồ nhóc con! Toàn nghĩ linh tinh, ai mà cần chứ?”

 

Cuối cùng, nỗi buồn, lời , đều hóa thành một tiếng thở dài.

 

Dung Thiển khỏi nhà lúc bảy giờ. Cô chỉ đeo một chiếc túi đơn giản, phiền bố lái xe đưa đến sân bay sớm. Vừa bước khỏi khu chung cư, cô định gọi xe ứng dụng thì một chiếc taxi dừng mặt cô.

 

Dung Thiển định thán phục con mắt tinh tường của tài xế, thì cửa sổ ghế hạ xuống, Trương Hạo trong trang phục thường ngày thoải mái tít mắt chào cô: 

 

“Chị Dung, chào buổi sáng!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/anh-de-luon-muon-muu-do-bat-chinh-voi-toi/chuong-19-1.html.]

 

Dung Thiển nhướng mày. Lên xe cô mới , Trương Hạo cũng đặt vé máy bay và cùng cô đến Bắc Kinh.

 

“Chị Dung, em là chị hành động một mà? Nếu em hỏi Trần Giai, em còn chẳng chị định tìm dì Trần của em!” 

 

Trương Hạo oán trách đầy .

Dung Thiển nghi hoặc hỏi: 

 

“Dì Trần?”

 

, chị định đến Bắc Kinh gặp giáo sư Trần và giáo sư Lục ? Giáo sư Trần Thi Ý chính là dì Trần của em đó. Còn về qu/an h/ệ họ hàng như thế nào, thì phức tạp.”

 

Điều vượt ngoài dự đoán của Dung Thiển. Không ngờ Trương Hạo mối q/uan h/ệ với cô đang tìm.

 

“Chị Dung, chị cứ yên tâm . Em quen thuộc với Bắc Kinh lắm. Xuống máy bay, chị cũng đừng khách sạn nữa editor:bemeobosua. Em chào hỏi một chú của em . Chú nhiều nhà lắm, một căn ở vành đai hai đang để trống, thể cho chúng ở nhờ.” 

 

Trương Hạo vỗ n.g.ự.c đảm bảo.

Dung Thiển xong ngớ .

 

“Trời ạ! Thằng nhóc bình thường trông bình thường lắm, thế mà lưng là một công tử qu/an h/ệ"?!

 

Họ hàng nhà nó là thần tiên phương nào ?

Ai đó mặt đầy vẻ phô trương nhưng tự ý thức ,

 

“Nhà em nhiều họ hàng lắm, mà q/uan h/ệ đặc biệt nữa chứ. Cả nhà em dù du lịch ở , cũng lo chỗ ở.”

 

Thôi thôi thôi! Biết , đang ghen tị lắm đây, im miệng !

Từ Thượng Hải đến Bắc Kinh, mất hơn hai tiếng, cộng thêm việc máy bay thường xuyên hoãn, khi đến Bắc Kinh là 11 giờ sáng.

 

Trương Hạo bắt một chiếc taxi, đưa cho tài xế địa chỉ, đến căn nhà ở của chú ở vành đai hai.

Dung Thiển ban đầu phiền phức như . Cô định gặp hai giáo sư Trần Thi Ý và Lục Tuyên xong là bay về ngay trong ngày.

 

Trương Hạo cứ kéo cô đủ thứ, rằng gặp dì Trần của dễ dàng , hẹn sự đồng ý mới gặp , ít nhất cũng ở Bắc Kinh hai ngày.

 

Xét thấy là "công tử qu/an h/ệ", Dung Thiển đành miễn cư/ỡng theo lời một .

 

“Chị Dung, qua con hẻm là tới !”

 

Trương Hạo , hấp tấp chạy lên chỉ đường cho cô. Dung Thiển ngước , chỉ thấy Trương Hạo khuất ở khúc quanh .

 

Loading...