Ảnh Đế Luôn Muốn Mưu Đồ Bất Chính Với Tôi - Chương 142 (2)

Cập nhật lúc: 2025-10-03 10:42:53
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 142: A Thiển, là , trở về (2)

 

Dung Thiển cau mày, rốt cuộc là ai chứ?

Trần Giai thúc giục cô: 

 

“Mau , chậm, lỡ mất thì .”

 

Dung Thiển lúc mới lê bước chân nặng nề, lơ đãng bước .

Cho đến khi Dung Thiển xa, Trần Giai vẫn ôm mặt e thẹn

 

“Thật sự trai quá mất! Anh đó là bạn trai của chị Dung đó chứ?”

 

“Cậu cần thế ?” 

 

Trương Hạo liếc xéo cô một cái.

Trần Giai liếc

 

“Cậu gặp sẽ , phóng đại , hơn nữa, nghĩ kỹ , hình như gặp đó ?”

 

Trần Giai một ấn tượng mơ hồ trong đầu, thế là mở máy tính , gõ tên Thẩm Ngật, tuy nhiên, tìm thấy gì.

Trần Giai lẩm bẩm: 

 

“Lạ thật, đây vẫn còn mà, bây giờ tìm thấy.”

 

“Cậu đang tìm gì ?” 

 

Trương Hạo còn tưởng cô đang điều tra vụ án nào.

Trần Giai ngẩng đầu với

 

“Còn nhớ đây, chị Dung bảo tra một đàn ông tên là Thẩm Ngật ?”

 

“Nhớ, ?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/anh-de-luon-muon-muu-do-bat-chinh-voi-toi/chuong-142-2.html.]

“Thì… quên , gì.” 

 

Trần Giai vẻ mặt khó hiểu, vì cô đột nhiên nhớ , tấm ảnh của đàn ông tên Thẩm Ngật mà cô từng thấy, trông như thế nào nữa?

 

Dung Thiển bước ngoài, thấy một bóng dáng quen thuộc đang ở cổng đồn cảnh sát cách đó xa, Dung Thiển nghi ngờ đang mơ editor:bemeobosua.

 

Hoặc, là mắt cô ảo giác.

Thế là, cô dùng sức dụi mắt, khi mở nữa, đàn ông vẫn nguyên tại chỗ.

 

Người đàn ông dáng cao ráo, mặc bộ vest cao cấp lịch lãm, một tay đút túi, tay cầm một chiếc điện thoại thông minh, chỉ là lẽ quen, thao tác thuần thục.

 

Người đàn ông lúc cũng chú ý đến cô, thế là cong khóe môi, dang rộng vòng tay, như thể đang đợi cô chạy đến, và , sẵn sàng đón lấy cô.

 

Thấy hành động của , hốc mắt Dung Thiển ngay lập tức đỏ hoe.

lên tiếng gọi , nhưng lời đến miệng, thể thốt , nước mắt kiểm soát trào khỏi khóe mắt, Dung Thiển gần như lao điên cuồng về phía .

 

chút do dự lao lòng đàn ông, đàn ông ôm chặt lấy cô, ghì cô thật chặt.

 

Dung Thiển nghĩ, nếu đây là mơ, cô mong mãi mãi tỉnh , nhưng nhiệt của đàn ông là ấm áp, cô thực sự cảm nhận sự tồn tại của .

 

Và đối với Thẩm Ngật mà , điều là thật? Cách lâu như , cuối cùng, thể chạm cô một nữa…

 

“Thẩm Ngật… Đây là thật ? Thật sự là ?”

 

Dung Thiển dám tin, giọng ấm ức còn mang theo tiếng nấc, cô vùi mặt lòng , tham lam ấm của , hai tay ôm chặt lấy vòng eo săn chắc của , nỡ buông .

 

Thẩm Ngật nhẹ nhàng vuốt tóc cô, nhắm mắt , chìm đắm trong sự mềm mại và mùi hương đặc trưng của cô, khao khát chạm cô một nữa, Thẩm Ngật đợi mấy chục năm .

 

“A Thiển, là , trở về.” 

 

Thẩm Ngật thì thầm bên tai cô.

Nhận lời khẳng định của , Dung Thiển mới thực sự dám tin, Thẩm Ngật ch.ết, sống sót trở về!

 

Chỉ là, rốt cuộc, chuyện là thế nào?

 

Loading...