Chương 14: Cậu bệnh suốt hai tháng (1)
Dung Thiển chỉ ngây đầy ba giây là phản ứng .
Nhớ điều sắp xảy , Dung Thiển hai lời ôm cô bé rời xa biển quảng cáo đầu. Khoảng một lúc , theo tiếng “kẽo kẹt”, biển quảng cáo đổ sập xuống!
Chứng kiến cảnh tượng , Dung Thiển mới x/ác nhận, cô thực sự xuyên trở về từ Mỹ năm 1968.
Trở xe, Dung Thiển áp trán vô lăng, cả thất thần, rũ rượi. Chuyện quá đột ngột, cô chút chuẩn tâm lý nào. Sao Quản gia Phó chụp ảnh cho cô lúc đó chứ?
nghĩ bức ảnh thấy đây, Dung Thiển cũng thấy hối hận, là cô quên bẵng chuyện .
Dung Thiển bây giờ dám nghĩ đến việc Thẩm Ngật tỉnh dậy, phát hiện cô từ mà biệt, sẽ tâm trạng thế nào? Cậu bé tìm cô ? Không tìm thấy cô hoảng loạn ?
Dung Thiển nghĩ nữa, cô kết quả ngay lập tức!
“Cô thật sự xuyên đến năm 1968 ?”
Thẩm Thư Hoài rót cho Dung Thiển một tách , cô xong, khuôn mặt lộ vẻ kinh ngạc. Dung Thiển gật đầu,
“Ừm, đến, gặp Thẩm Ngật lúc 12 tuổi, cũng gặp cha là Thẩm Trì và Nhan Thanh Dao.”
“Nhan Thanh Dao?”
Nghe thấy cái tên , Thẩm Thư Hoài khựng một chút, :
“Cái tên Nhan Thanh Dao là điều cấm kỵ trong nhà họ Thẩm, ai phép nhắc đến. Sau một lời đồn, cô m.a á.m, t.âm th.ần vấn đề nên nh/ảy l/ầu t.ự s.át.”
“Hừ, ma á/m ư?”
Dung Thiển tức đến bật ,
“Ma á/m gì chứ, đều là do con !”
“Vậy, cô sự thật về việc Nhan Thanh Dao n/hảy l/ầu t.ự s.át?”
Thẩm Thư Hoài cảm thấy khó tin, rằng, Nhan Thanh Dao trong ký ức của chỉ là một nhân vật trong lịch sử quá khứ mà thôi.
“Khoan chuyện đó.”
Dung Thiển hiện tại hứng thú với những chuyện , cô hấp tấp hỏi:
“ hỏi , khi Nhan Thanh Dao ch.ết, Thẩm Ngật xảy chuyện gì ?”
“Năm đó b.ệnh nặng một trận, kéo dài hơn hai tháng. Sở dĩ là vì trận b.ệnh đó để di chứng cho cơ thể .”
Dung Thiển xong nhíu mày,
“Di chứng gì?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/anh-de-luon-muon-muu-do-bat-chinh-voi-toi/chuong-14-1.html.]
“Anh thường xuyên đau đầu, mỗi khi cơn đau phát tác thì cực kỳ thống khổ.”
Thẩm Thư Hoài nhớ rõ vì từng chứng kiến.
Khi Thẩm Thư Hoài một họ tên là Thẩm Ngật, Thẩm Ngật là editor:bemeobosua nổi tiếng cấp siêu vang danh hải ngoại, danh tiếng lẫy lừng, tài sản bạc tỷ, tung hô.
Lúc đó Thẩm Thư Hoài nghĩ, một như chắc chắn kiêu ngạo, kiểu coi thường khác.
Ai ngờ, khi gặp mặt, khiêm tốn, nho nhã, đối xử với hòa nhã, hề chút kiêu căng nào.
Lúc đó Thẩm Thư Hoài vẫn là một thiếu niên mười mấy tuổi. Anh thích họ Thẩm Ngật , rảnh rỗi là đến công ty của chơi.
Văn phòng của Thẩm Ngật lớn, Thẩm Thư Hoài thường ở đó cả ngày. Anh thích quan s/át trạng thái việc của Thẩm Ngật, thấy trai!
Người đàn ông đeo kính gọng vàng, thần sắc nghiêm túc, hề cợt, vén tay áo lên, để lộ cánh tay nhỏ gọn săn chắc, bàn tay cầm bút máy màu vàng thon dài trắng nõn. Khi ký hợp đồng, dứt khoát, nhanh gọn, toát lên phong thái của một vị tướng.
Thẩm Thư Hoài còn thích điện thoại. Vừa nhấc máy, sẽ một tiếng “Alo”, chất giọng trong trẻo, trầm thấp đầy từ tính, cực kỳ .
Thẩm Ngật thể thỏa mãn tất cả các kiểu "control" của , ví dụ như ngh.iện ngoại hình, ngh.iện giọng , ngh.iện tay. Anh gần như là hiện của sự hảo, hề khuyết điểm.
Thẩm Ngật khuyết điểm, nhưng điểm yếu. Cơn đ.au đầu phát tác, đ.au đ.ớn chịu nổi, thường vội vàng lấy t.h.u.ố.c từ ngăn kéo nhưng yếu ớt đến mức vặn nổi nắp lọ.
Một như , sức khỏe , thường xuyên thức khuya việc, Thẩm Thư Hoài ít lo lắng cho .
Dung Thiển xong kìm thở dài, xem cái ch.ết của Nhan Thanh Dao thực sự là một đòn giáng mạnh bé.
Vừa nghĩ thế, cô Thẩm Thư Hoài :
“ cứ nghĩ vì chịu nổi cú sốc nên mới đổ bệnh, nhưng , tỉnh khi chứng kiến Nhan Thanh Dao t.ự s.át, vài ngày đó mới đổ b.ệnh.”
“Điều thể chứng minh gì?”
Dung Thiển thấy gì bất thường.
Thẩm Thư Hoài :
“Nguyên nhân thực sự khiến đổ b.ệnh là do những ngày khi tỉnh . Hình như lúc đó luôn tìm kiếm một thứ gì đó, tìm kiếm mấy ngày thấy, mới đổ bệnh.”
Dung Thiển sững sờ, lẽ nào? Thẩm Ngật đ.au đầu, là do cô gây ?!
Xong , cô là tội nhân!
Bây giờ Dung Thiển nghĩ đến cảnh Thẩm Ngật tỉnh dậy, hoảng hốt, bối rối, tìm kiếm bóng dáng cô khắp nơi, là cô khó chịu . Lúc đó bé vô vọng đến mức nào…
“Cô Dung, cô chứ?”
Thẩm Thư Hoài thấy cô đột nhiên đỏ hoe mắt, quan tâm hỏi.
Dung Thiển lau nước mắt, cô điều chỉnh cảm xúc, hít một thật sâu, hỏi :
“Thế đó thì ? Sau đó xảy chuyện gì?”