Ảnh Đế Luôn Muốn Mưu Đồ Bất Chính Với Tôi - Chương 131 (2)

Cập nhật lúc: 2025-10-03 10:32:37
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 131: Con đến để nhảy xuống biển (2)

 

Dung Tập Ôn nghĩ, cô đang do dự về một chuyện khác, thế là suy nghĩ tới lui, Dung Tập Ôn vẫn cảm thấy cần thiết rõ với cô một

 

“Con gái, con đang nghĩ về chuyện tương lai ?”

 

“Chuyện tương lai gì?” 

 

Chuyện quá khứ cô còn nghĩ thông, tâm trí mà nghĩ đến tương lai?

Dung Tập Ôn với cô: 

 

“Nếu con thật sự cứu Thẩm Ngật, khi con về, con thấy, sẽ là một ông lão hơn sáu mươi tuổi, con sẽ sợ hãi ? Sẽ thà rằng ch.ết, cũng thấy già ?”

 

“Ba, ba đang ?” 

 

Dung Thiển nhíu chặt mày: 

 

“Chỉ cần thể sống, những thứ khác đều quan trọng!”

 

Nói xong, Dung Thiển cầm tấm ảnh lên và ngay!

Dung Tập Ôn vội vàng hỏi cô: 

 

“Con định ngay bây giờ ? Con gái, ít nhất cũng cho ba , con dùng tấm ảnh để xuyên chứ?”

 

Dung Thiển đầu , phất tay

 

“Ba vẫn là nên thì hơn, con sợ tim ba chịu nổi.”

 

Nhìn bóng lưng Dung Thiển rời , ánh mắt Dung Tập Ôn tối sầm , đau lòng nỡ, thời gian , tận mắt thấy cô trải qua những chuyện mà thường thể tưởng tượng .

 

Cho dù ngăn cản cô, cũng ngăn cản như thế nào.

Anh nghĩ, nếu cuối cùng thật sự thể kết thúc thì .

 

Con gái cũng đến lúc nên trở cuộc sống bình thường, cứ xem như là một giấc mơ, tỉnh .

 

Chuyện quá khứ cứ để nó qua , sống hiện tại, dũng cảm đối mặt với tương lai mới là điều quan trọng…

 

Tạ Đông đang hút t.h.u.ố.c ở cửa nhà hàng, thấy Dung Thiển một bước , vội vàng dập tắt điếu thuốc, tiến lên hỏi cô: “Sao ? Cô gì với Cục trưởng?”

 

“Anh , cứ hỏi trực tiếp , chút việc, đây.” 

 

Dung Thiển hề chậm trễ một khắc nào, bước chân vội vã.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/anh-de-luon-muon-muu-do-bat-chinh-voi-toi/chuong-131-2.html.]

 

Tạ Đông chặn cô

 

“Cô định ? Một đừng lung tung, nếu cô , thì chỉ thể về khách sạn.”

 

ngắm biển.” 

 

Dung Thiển do dự một chút ở giữa, mới câu .

Vẻ mặt Tạ Đông kỳ quái: 

 

“Ngắm biển?”

 

, chỗ cách cảng cũng xa, dạo một lát ở bờ biển, sẽ về, đừng lo cho .” 

 

Dung Thiển nở một nụ khiến yên tâm, bỏ .

Tạ Đông nhíu chặt mày, nhưng cuối cùng vẫn lên lầu tìm Dung Tập Ôn.

Dung Thiển chặn một chiếc taxi, bảo tài xế đưa cô đến cảng, tài xế là địa phương, nhiệt tình giới thiệu cho cô: 

 

“Cô là đến đây du lịch ? Giờ , cảng biển náo nhiệt nha, cô đến đó”

 

Kết quả đợi ông xong, ngắt lời, Dung Thiển hỏi ông

 

“Có chỗ nào ít ? Ví dụ như, vị trí hẻo lánh một chút, cũng gần biển, nhất là một ai.”

 

“Cô gái một , yên tĩnh một chút đúng ? Đương nhiên là , đưa cô qua đó, chỗ đó tuy gió lớn, còn ở bờ vực, nhưng phong cảnh thật sự !” 

 

Tài xế nhiệt tình, và quả thật đưa Dung Thiển đến đúng nơi ông miêu tả.

 

Dung Thiển xuống xe, cảm nhận gió biển mạnh mẽ, cùng với sóng biển cuồn cuộn vách đá, liền , đây là một nơi lý tưởng để nhảy xuống biển!

 

Tài xế thấy gần đó một ai, vị tiểu thư một bên vách đá, tay cầm một tấm ảnh, cứ như quẫn trí nhảy xuống biển tự sát .

 

Ông yên tâm rời , liền hỏi một câu: 

 

“Cô gái, cô đến đây ?”

 

Dung Thiển đầu , với ông

 

“Chú ơi, lúc con , con sẽ cho chú một câu trả lời khác, nhưng bây giờ, con sẽ cho chú , con đến đây để nhảy, xuống, biển!”

 

Nói xong, Dung Thiển liền nhảy vọt xuống, lao khỏi vách đá.

Tài xế kinh hoàng mở to mắt, sợ đến ngây .

 

Loading...