Tuy rằng trong lòng Đỗ Khanh vẫn chút sợ hãi khi đối mặt với thích khách, nhưng Tống Gia Thành xong, cô vẫn lấy hết can đảm : “Nếu cứ để em .”
Để khác đói điệm nguy hiểm , trong lòng cô vẫn chút băn khoăn.
Tống Gia Thành hề nghĩ ngợi liền cự tuyệt, cau mày : “Không , mục tiêu của đối phương là em, đến lúc đó khẳng định tất cả thích khách sẽ đều nhắm tới em, quá nguy hiểm, em thể .”
Đao kiếm mắt, đây là chuyện lớn, cẩn thận sẽ bỏ mạng, cũng chuyện đùa, Tống Gia Thành nhất định Đỗ Khanh mạo hiểm.
Nếu nàycó cái cái gì vạn nhất…….
Nghĩ đến đây, Tống Gia Thành đột nhiên lắc lắc đầu, vẫy vẫy tay, cái gì cũng cho Đỗ Khanh .
Anan
“ mà……” Đỗ Khanh há miệng thở dốc, còn định gì đó.
Tống Gia Thành bực bội gãi gãi tóc, vắt hết óc để thuyết phục Đỗ Khanh.
“Không nhưng, em cũng nghĩ, nếu em chuyện gì, bây giờ, dì Cam và chú Đỗ bây giờ?”
Lúc Tống Gia Thành cho rằng Đỗ Khanh chỉ đang đành lòng cho nữ tử thế của cô, nhưng kỳ thật Đỗ Khanh cũng chỉ lo lắng một chuyện .
Trong thời gian Đỗ Khanh theo Tần thị học tập quản gia, cũng tất cả hạ nhân trong phủ đều thể tín nhiệm, cô lo lắng nếu tìm thế sẽ đối phương phát hiện, khả năng sẽ bỏ lỡ một cơ hội .
Bởi vì băn khoăn vấn đề , Đỗ Khanh mới tự , chỉ như mới thể bảo đảm đối phương nhất định sẽ tay.
Đỗ Khanh lấy áo giáp từ trong ngăn kéo giường gỗ , quơ quơ mặt Tống Gia Thành, cô mua áo chống đạn, nhưng áo giáp vẫn thể dễ dàng mua mạng.
Cái áo giáp là dùng thép đan thành ba tầng, mặc kệ là đao kiếm là cung tiễn, cũng thể xuyên qua cái áo .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/anh-chong-den-tu-co-dai/chuong-251-am-muu.html.]
Đỗ Khanh tính toán , đến lúc đó cô sẽ mặc cái áo giáp , mặc kệ địch nhân dùng đao kiếm đều thương tổn những vị trí trọng yếu.
Đỗ Khanh sờ sờ áo giáp trong tay, thầm thấy may mắn: Còn may ở Khánh triều hầu như đều sử dụng vũ khí lạnh, tuy rằng vị Thánh tôn hoàng đế cũng nghiên cứu s.ú.n.g etpigôn, nhưng vì khó chế tạo nên lượng ít, chỉ hộ vệ của hoàng đế mới trang , mỗi một cái đều đánh , cho nên trong tay những thích khách đó khẳng định .
Tống Gia Thành áo giáp trong tay Đỗ Khanh, vẫn nhíu chặt mày.
Cái áo , cũng chỉ thể bảo vệ n.g.ự.c và phía lưng của cô, còn cổ, cánh tay vẫn lộ ở bên ngoài, chỉ dựa một cái áo ba lỗ , tuyệt đối thể bảo đảm cô bình an vô sự.
Tống Gia Thành cũng , suy đoán của Đỗ Khanh xác thật đạo lý, nếu bọn họ thể bắt đại trưởng công chúa, về tìm cơ hội khó khăn.
Hơn nữa nếu đối phương cắn câu, tay tới là khi nào.
Nếu bọn họ bỏ lỡ hung thủ, ngày thành nhiều khách khứa như , nhiều chuyện tạp, tình huống đó phòng đối phương càng khó hơn.
Tống Gia Thành lập tức tiến thoái lưỡng nan, chuyện lớn như cũng hạ quyết tâm ngay , cuối cùng nắm tay Đỗ Khanh, lẩm bẩm : “Chuyện vội, để nghĩ cẩn thận , ngày mai chúng quyết định.”
Dẫn xà xuất động là một chuyện nguy hiểm, Tống Gia Thành thể đẩy Đỗ Khanh mũi kiếm của nhóm thích khách.
Đỗ Khanh Tống Gia Thànhlo lắng cho an của bản , cô cũng nhiều, đặt áo giáp lên bàn, cô dựa lên vai , ý đồ tác tới động, xóa tan bực bội trong lòng .
Tống Gia Thành cân nhắc cả một đêm, cuối cùng vẫn quyết định để Đỗ Khanh tự mặt, tình huống như , chỉ thể bố trí kỹ càng hơn, xác định thể bảo vệ cô chu , hơn nữa chỉ khi xử lý đại trưởng công chúa cái tai họa ngầm , mới thể yên tâm chuẩn hôn lễ.
Quốc công phủ cố ý dẫn đường, Trần Tĩnh Dao nhanh chóng nhận tin Đỗ Khanh phủ dự tiệc.
Nếu là , Trần Tĩnh Dao còn thể bình tĩnh tự hỏi một chút, liệu đây là cái bẫy của Đỗ Khanh bọn họ cố ý thả . hiện tại tin tức Tống Gia Thành và Đỗ Khanh sắp thành che kín lý trí của nàng .
Hiện tại trong lòng Trần Tĩnh Dao chỉ ngăn cản Tống Gia Thành thành , rảnh lo lắng những chuyện khác.