Chàng là một học giả, sức lực  mà lớn thế cơ chứ.
Sau ngày hôm đó,  cảm thấy  dường như  bắt đầu  sâu  trái tim Tạ Huy, luôn vô thức quan tâm đến .
Khi Tạ Huy  ngang qua hiệu sách,  sẽ dừng    trong. Nhìn thấy các học trò đến mua bánh nướng, trong mắt   chút buồn bã. Khi  về những ngày tháng thơ ấu,  cũng nhắc nhiều nhất là những chuyện vui khi  sách.
Tạ Huy thích  sách.
Trong lòng  nảy sinh một ý tưởng.
"Gì cơ? Con  nuôi Tạ Huy  học, con điên  ? Con   học phí một năm tốn bao nhiêu ? Huống chi còn  bút mực giấy nghiên nữa chứ!" Chu Đại Nương hét toáng lên.
Chu Đại Nương từ nhỏ    lớn lên,  quan tâm .
"   thông minh, con    thấy tài năng của   chôn vùi."
"Con hồ đồ quá! Tạ Huy  thông minh, nhưng con  nghĩ đến, nếu thằng bé thật sự thi đỗ thì con sẽ thế nào ? Chuyện Trạng Nguyên bỏ Tào Khang Thê trong sách truyện còn ít ? An Nương ,   Đại Nương coi thường con, nhưng ở huyện Bình An con  thể coi là mỹ nhân, nhưng đến những nơi lớn, chút nhan sắc  của con  đáng là gì? An Nương, con  nghĩ cho kỹ! Đời  đối với đàn ông luôn  khoan dung nhưng với nữ tử thì…."
Những lời Chu Đại Nương   đều  nghĩ đến, nhưng    dùng những chuyện  xảy  để đoán mò về Tạ Huy.
Chu Đại Nương thấy  im lặng, thở dài thườn thượt.
"Thế con  tiền đóng học phí cho nó ?"
"Con định bán khối ngọc bội mà  con để  cho con."
Chu Đại Nương    , hít sâu một , liên tục lắc đầu.
Ta vội vàng an ủi Chu Đại Nương,  để ý đến chiếc áo bào thoáng qua  cánh cửa.
5
Ta  chuyện với Tạ Huy về việc để  tiếp tục  học.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/an-y/chuong-4.html.]
Chàng im lặng một lúc lâu, giữa hàng lông mày thoáng hiện lên nhiều vẻ phức tạp, môi mấp máy vài , cuối cùng chỉ khẽ gọi tên  một tiếng, giọng khàn khàn.
"An Nương, đời   quyết  phụ nàng."
"Vậy  đợi  thi đỗ công danh, để   phu nhân nhà quan."
Ta dựa  lòng , ngẩng đầu mở to đôi mắt long lanh  .
Mỗi khi  dùng ánh mắt đó  Tạ Huy,  đều sẽ đặt một nụ hôn lên trán ,   cũng  ngoại lệ.
Chuyện Tạ Huy tiếp tục  học  thể giấu  hàng xóm láng giềng xung quanh. Họ đều    lời ngon tiếng ngọt của Tạ Huy  cho mê , mắc bệnh điên loạn,  còn bỏ tiền  cho Tạ Huy  học. Không ít  cho rằng  là  ngu ngốc, nhưng phần lớn hơn là mắng Tạ Huy là kẻ ăn bám, tiêu tiền của phụ nữ để  những chuyện vô ích.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Tạ Huy  bao giờ bận tâm đến những lời  tiếng  đó, nhưng  thì  chịu nổi. Tạ Huy   là kẻ ăn bám như họ . Tuy   sách, nhưng việc gánh nước chặt củi, giặt giũ quét dọn trong nhà  cũng  bỏ bê. Ta cũng từng khuyên  chỉ cần yên tâm  sách thôi, những việc  một   cũng  , nhưng     cũng     vất vả như .
Tạ Huy  trân trọng cơ hội   sách, mỗi ngày  hầu như đều học đến  khuya, chỉ trong hai ba tháng ngắn ngủi,   gầy  khá nhiều, lông mày trông càng lạnh lùng, thờ ơ hơn, nhưng khí chất quanh   toát  một vẻ cao quý khó tả.
Tạ Huy  thuộc về huyện Bình An.
Lúc Tạ Huy  học còn gặp Tạ Kính. Tạ Kính thấy Tạ Huy, mở miệng  là lời châm chọc: "Tạ Huy, ngươi  bốn năm năm  động đến sách , ngươi còn nhận  chữ ?"
Thì   khi Tạ Phủ  chiếm đoạt, Tạ Huy  còn cơ hội  học, ngay cả những cuốn sách  cất giữ cũng  Tạ Kính dùng lửa đốt sạch.
"Ngươi   ăn đòn ?" Ta ở bên cạnh  với giọng âm u,  thấy bộ dạng tiểu nhân đắc chí của Tạ Kính là  thấy khó chịu.
Tạ Kính   đánh sợ  , thấy  rõ ràng  chút e ngại.
"Tạ Huy,  ngươi  cưới một mụ bà chằn như ? Ngươi  quản  ?" Người phụ nữ kiêu căng  bộ  tịch bên cạnh Tạ Kính lên tiếng.
"An Nương tính tình thẳng thắn,  vô cùng yêu thích,  hơn gấp trăm  so với loại  giả tạo như cô." Ta tưởng Tạ Huy sẽ như  khi mà phớt lờ,  ngờ   chủ động mở lời bảo vệ .
Tạ Huy khen  kìa.
"Ngươi    bằng con mụ bà chằn bán bánh nướng  ? Ta và ngươi lớn lên cùng , từng  cả hôn ước,  ngươi  chuyện khó  !"
Sắc mặt  cứng đờ, nàng  là vị hôn thê cũ của Tạ Huy ư? Vậy tại  bây giờ nàng    hành động  mật với Tạ Kính?