ẤN TƯỢNG ĐẦU TIÊN SẼ LÀ ĐỊNH MỆNH - Chương 84
Cập nhật lúc: 2025-01-15 15:39:31
Lượt xem: 32
Thang Ninh cảm thấy những lời Mạnh Chúc Vy vừa nói cũng có ý nhắm đến mình, nhưng cô không mấy hứng thú với dự án này, thêm vào đó cô vốn đang theo hai dự án lớn nên không muốn tham gia, chủ động nói với Mạnh Chúc Vy: "Dự án này tôi sẽ phối hợp với cô, có cần gì cứ nói với tôi nhé."
"Được, được." Mạnh Chúc Vy giả vờ khách sáo với Thang Ninh, rồi quay về bàn làm việc và bắt đầu chuẩn bị.
Mặc dù Thang Ninh không muốn chủ động nhận dự án này, nhưng đã được sếp phân công, cô sẽ không làm qua loa.
Sau khi hoàn thành công việc đang làm, cô nhắn tin hỏi Cố Lê có biết Sở Vũ Phỉ này không.
Cố Lê thường không phải tăng ca nên có khá nhiều thời gian rảnh, vì vậy cô ấy thường xem các bộ phim đang hot.
Cố Lê nói hai năm trước Sở Vũ Phỉ nổi tiếng nhờ đóng một bộ phim vừa hài hước vừa m.á.u chó, sau đó các nguồn lực ở mọi mặt đều tăng vọt, cảm giác như ngồi trên tàu lượn siêu tốc vậy.
Khi xảy ra tình huống này, hầu hết nghệ sĩ đều muốn chấm dứt hợp đồng với công ty cũ ngay lập tức, vì lúc mới vào nghề họ chưa nổi tiếng nên sắn sàng ký những điều khoản bất lợi để có cơ hội, đến khi nổi tiếng rồi mới nhận ra phần lớn tiền bị công ty chia mất nên tất nhiên sẽ không hài lòng.
Trong đó có quá nhiều xung đột lợi ích, khó nói đúng sai.
Có điều Cố Lê vẫn cung cấp một manh mối rất hữu ích.
Cố Lê nói công ty quản lý của Sở Vũ Phỉ có một cô gái cùng thời với Sở Vũ Phỉ tên là Vương Thi Thi, trước đây quan hệ hai người rất tốt, thời kỳ đầu từng cùng nhau chạy vai quần chúng, sau đó nguồn lực của Vương Thi Thi đột nhiên tốt lên, đóng vai chính trong vài bộ phim lớn, nhưng có lẽ do không có duyên nên khi phim quay xong liền gặp kiếp nạn, một là thất bại hai là vì một số sự cố của ekip mà bị hoãn chiếu, còn Sở Vũ Phỉ thì chỉ đóng vai chính trong một bộ phim truyền hình mạng quy mô nhỏ, nhưng lại bất ngờ nổi tiếng, hiện tại xét về nguồn lực trong công ty thì Sở Vũ Phỉ hoàn toàn đứng đầu, nhưng sau đó hai người không còn tương tác gì nữa.
Sau khi nói chuyện với Cố Lê, đêm đầu tiên Thang Ninh không nghiên cứu bất kỳ trường hợp tranh chấp hợp đồng nghệ sĩ nào, chỉ xem qua tất cả các tác phẩm của Sở Vũ Phỉ từ thời kỳ vô danh chạy vai quần chúng đến khi nổi tiếng như hiện nay.
Sau đó Thang Ninh phát hiện thực ra cảm giác tổng thể của Sở Vũ Phỉ khi còn vô danh và bây giờ có sự khác biệt khá rõ ràng, trong một cuộc phỏng vấn khi cô ấy chưa nổi tiếng, cô ấy dùng ba từ để mô tả bản thân là "Tươi sáng, vui vẻ, tự tin" còn trong cuộc phỏng vấn sau khi nổi tiếng, cô ấy dùng "Nhạy cảm, thận trọng, bi quan" để mô tả.
Có lẽ đối với Sở Vũ Phỉ, nổi tiếng không hạnh phúc như cô ấy mong đợi.
Cô ấy đã đạt được nhiều thứ nhưng vẫn không hạnh phúc, điều đó chắc chắn cho thấy cô ấy đã đánh mất một số thứ quan trọng hơn.
Thực ra Thang Ninh không quá tập trung vào dự án này, nhưng Mạnh Chúc Vy lại làm việc cả ngày lẫn đêm mấy ngày liền để viết báo cáo.
Sáng thứ sáu, hai người gặp nhau trong thang máy, Mạnh Chúc Vy cầm một ly cà phê đá, ngáp một cái rồi soi gương trong thang máy nói: "Thức khuya mấy đêm nên giờ nổi mụn mất rồi."
"Cố lên! Chiến thắng đã ở trong tầm tay rồi." Thang Ninh động viên cô ta.
"Cuối cùng hôm nay cũng được gặp Sở Vũ Phỉ! Tôi hồi hộp quá!" Mạnh Chúc Vy lắc cái ly làm đá kêu leng keng.
Hai giờ chiều là thời gian hẹn với Sở Vũ Phỉ, Châu Vũ dẫn hai luật sư cấp cao và ba luật sư sơ cấp đến phòng họp lớn.
Mặc dù biết ngôi sao thích đến muộn, nhưng không ngờ Sở Vũ Phỉ còn muộn hơn sức tưởng tượng, đến tận ba giờ mới thấy mặt.
Cô ấy đeo một cặp kính râm to, mặc một chiếc váy dài hai dây khá mỏng, hai vai khoác một chiếc áo khoác.
Ngay khi bước vào, khí chất và mùi nước hoa của cô ấy lan tỏa khắp nơi.
Sau khi ngồi xuống ghế, cô ấy không mấy thành ý nói: "Xin lỗi, tôi vừa mới từ buổi họp báo về."
Châu Vũ vẫn tiếp đón khách hàng bằng một nụ cười: "Không sao, vậy xin hỏi bây giờ cô Sở có thể nghe chúng tôi báo cáo được chưa?"
Sở Vũ Phỉ khoanh tay trước ngực, gật đầu có lệ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/an-tuong-dau-tien-se-la-dinh-menh/chuong-84.html.]
Bây giờ là cuối tháng hai, thật ra trời vẫn còn khá lạnh.
Ngôi sao thường mặc ít quần áo quanh năm, có lẽ cũng đã quen với cảm giác đẹp nhưng lạnh cóng này. Sở Vũ Phỉ không tỏ ra lạnh, nhưng Thang Ninh thấy mu bài tay của cô ấy đã tái xanh, bèn lén lút tăng nhiệt độ phòng họp lên trong lúc tắt đèn để chiếu slide.
Hành động này bị Sở Vũ Phỉ liếc thấy, nhưng cô ấy nhanh chóng tập trung chú ý vào slide.
Châu Vũ đã tổng hợp các báo cáo nghiên cứu của ba người, sau khi trình bày xong, ông ấy bật đèn phòng họp lên rồi hỏi Sở Vũ Phỉ: "Cô Sở thấy phương án của chúng tôi thế nào?"
Dù sao Sở Vũ Phỉ cũng đã lăn lộn trong giới giải trí vài năm, theo cô ấy, cô ấy trả tiền để thuê luật sư làm việc nên thái độ chẳng chút khách sáo: "Giờ tôi nói về yêu cầu của mình nhé. Một là chấm dứt hợp đồng, tôi có thể để lại tất cả nguồn lực hiện có cho công ty, hai là công ty phải đối xử tốt với tôi, cho tôi
những nguồn lực tốt nhất, tất nhiên tôi cũng không phải người vong ân bội nghĩa. Thực ra tôi không nhất thiết phải chấm dứt hợp đồng, nhưng bắt tôi nâng đỡ những người mới, để tôi làm bàn đạp cho họ, muốn họ đạp lên đầu tôi mà đi lên thì không được."
Châu Vũ gật đầu: "Được, những điều này chúng tôi sẽ thương lượng với luật sư đại diện của bên kia. Cô Sở còn yêu cầu gì khác không?"
Sở Vũ Phỉ suy nghĩ một lúc rồi nói: "Tôi hơi khát, rót cho tôi ly nước đi."
Châu Vũ liếc nhìn Thang Ninh, cô là người ngồi gần cửa nhất. Thang Ninh lập tức tinh ý đứng dậy: "Vâng, tôi đi ngay."
Thông thường khi tiếp khách, người ta thường chuẩn bị nước đóng chai, nhưng bây giờ trời lạnh, hơn nữa nữ minh tinh thường chú trọng dưỡng sinh, có lẽ uống một ly nước ấm sẽ phù hợp hơn.
Thang Ninh lấy một cái cốc dành riêng cho khách, rót nước ấm vào, tiện tay cầm theo một chai nước đóng chai.
Khi chuẩn bị quay lại phòng họp, cô chợt nghĩ ra điều gì đó, hỏi lễ tân xem có ống hút không.
Đôi khi khi lướt video, cô có thấy khi uống nước, vì để không làm lem son môi nên nhiều nữ minh tinh đều dùng ống hút.
Cô mang hai loại nước trở lại phòng họp, cẩn thận đặt trước mặt Sở Vũ Phỉ.
Sở Vũ Phỉ ngẩn người một lúc, cầm lấy cốc, dùng ống hút uống một ngụm nước.
Nhiệt độ nước vừa đúng.
Cơ thể bị lạnh cóng cả ngày do ở ngoài trời, giờ đã được nhiệt độ văn phòng với ly nước ấm này xoa dịu, lập tức ấm áp lên nhiều.
Cô ấy đặt cốc xuống, tâm trạng tốt lên hẳn, giọng nói cũng dịu dàng hơn: "Tóm lại, tôi chọn các anh là vì tin tưởng các anh, chúng ta là vì lợi ích chung. Có một số bí mật đen tối của giới giải trí tôi cũng không tiện nói với các anh, nhưng tôi không phải người vong ân bội nghĩa. Mặc dù sự nổi tiếng của tôi hoàn toàn nhờ vào may mắn, nhưng nếu không có công ty cho tôi cơ hội này, tôi cũng sẽ không có may mắn đó. Chỉ là hiện tại công ty có một số cách làm hơi quá đáng, tôi không thể chịu đựng được."
"Được, không vấn đề gì. Vậy sau này tôi sẽ nhờ đồng nghiệp của chúng tôi theo dõi." Châu Vũ giới thiệu hai luật sư có kinh nghiệm hơn ngồi bên cạnh anh.
Sở Vũ Phỉ quét mắt nhìn ba luật sư trẻ ngồi đối diện gần cửa: "Vậy còn ba người họ thì sao?"
"À, họ là luật sư sơ cấp, phụ trách hỗ trợ." Châu Vũ giới thiệu.
"Ồ..." Sở Vũ Phỉ kéo dài giọng, nói với Châu Vũ: "Vậy hôm nay tạm thời tới đây thôi, sau này nếu có vấn đề gì thì cứ liên hệ với quản lý của tôi."
"Được." Khi Châu Vũ tiễn Sở Vũ Phỉ ra đến cửa, ông ấy nói với Mạnh Chúc Vy: "Chúc Vy, cô tiễn cô Sở xuống nhé."
Mạnh Chúc Vy rất nhiệt tình đáp lại: "Được ạ, được ạ."
Sở Vũ Phỉ liếc nhìn Mạnh Chúc Vy.