ẤN TƯỢNG ĐẦU TIÊN SẼ LÀ ĐỊNH MỆNH - Chương 82

Cập nhật lúc: 2025-01-15 15:38:34
Lượt xem: 35

Trước khi quay lại phòng, Cố Ngộ đã vào nhà vệ sinh nôn sạch cái dạ dày đang cuộn trào.

Mặc dù không đến nỗi say, nhưng quả thật cũng hơi choáng.

Sau khi nôn xong, cả người anh thấy dễ chịu hơn nhiều, đầu óc cũng tỉnh táo hơn.

Cố Ngộ quay lại phòng và ngồi xuống góc, anh tựa người vào sofa nhắm mắt nghỉ ngơi.

Lúc này Tiền Du lập tức đi chọn một bài mới rồi chuẩn bị hát.

Đó là một bài hát cũ, tên là "Gặp gỡ" của Tôn Yến Tư.

Giọng nữ nhẹ nhàng như đang từ từ kể một câu chuyện: "Rồi em sẽ gặp được ai, em sẽ phải nói gì đây..."

Tiền Du hát rất hay, từ nhỏ đến lớn đã giành không ít giải ca hát ở trường học, cô ta cũng từng làm say đắm trái tim của không ít chàng trai bằng giọng hát của mình.

Khi hát, ánh mắt cô ta luôn hướng về phía Cố Ngộ, thực ra mọi người đều biết bài hát này là hát cho Cố Ngộ nghe.

Tuy nhiên, trong cả căn phòng chỉ có anh là không nghe hát.

Lăng Lệ không hứng thú với loại nhạc chậm này, cảm thấy không có không khí.

Anh ta định tìm người uống tiếp, nhưng thấy Cố Ngộ nằm ở góc trông có vẻ như đã say, liền đi qua đưa cho anh một cốc nước.

Cố Ngộ thấy cái cốc thì cười: "Tôi tưởng anh thật sự muốn rủ tôi uống tiếp."

"Tôi đâu phải là con nghiện rượu." Lăng Lệ tiến lại gần anh, cố tình hạ thấp giọng hỏi: "Tôi đang tạo cơ hội giúp cậu cơ mà, thế nào rồi?"

Cố Ngộ lập tức hiểu hàm ý trong lời nói của anh ta, cả người lại lún sâu xuống sô pha: "Không sao cả, chỉ đưa về nhà thôi."

Lăng Lệ cúi đầu cười thầm: "Uống rượu là cái cớ tốt, sao lại không tận dụng?"

Cố Ngộ lười biếng nhìn anh ta: "Có gì cứ nói thẳng ra."

"Những năm nay công việc của tôi thuận lợi, gia đình sắp xếp xem mắt cũng nhiều, tiếp xúc không ít phụ nữ, làm bạn của phụ nữ cũng mấy năm rồi, ít nhiều cũng có mắt nhìn." Lăng Lệ nói thẳng: "Nói thật đi, cậu có tình ý với em Lê đúng không?"

"Trước hết." Cố Ngộ làm một cử chỉ ngắt lời anh ta: "Đừng gọi em ấy là em Lê, cảm ơn."

"Tại sao?" Lăng Lệ không hiểu.

Cố Ngộ "Chậc" một tiếng: "Vì em gái tôi tên là Cố Lê, bạn bè tôi đều gọi em ấy là em Lê, nghe hơi… Lộn xộn..."

"Được rồi, được rồi." Lăng Lệ nghe xong bừng tỉnh, cười lên: "Vậy gọi là em Ninh đi, nhưng mà cái này không quan trọng, cậu đừng lảng sang chuyện khác, mau trả lời câu hỏi của tôi đi."

"Đâu có." Cố Ngộ nhún vai nói: "Tôi chăm sóc em ấy chỉ vì em ấy là bạn của em gái tôi thôi."

Lăng Lệ hừ lạnh một tiếng: "Cậu không thừa nhận, hay là bản thân cậu không biết?"

Cố Ngộ nheo mắt nhìn anh ta: "Ý gì?"

"Ý là, đôi khi trong nhà chưa tỏ." Lăng Lệ chỉ vào mắt mình: "Ngoài ngõ đã tường."

Cố Ngộ ngồi thẳng dậy, khoanh tay, chờ nghe anh ta phân tích.

Lăng Lệ chỉ vào Tiền Du đang hát nói: "Ví dụ như, cô gái đang hát kia, tôi sớm đã biết cô ấy có tình ý với cậu rồi, nếu tôi đoán không sai, một lát nữa cô ấy sẽ tìm cơ hội hỏi cậu số liên lạc hoặc tỏ tình với cậu."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/an-tuong-dau-tien-se-la-dinh-menh/chuong-82.html.]

"So?" Nói nửa ngày toàn chuyện anh không quan tâm, chẳng nói đến trọng điểm, Cố Ngộ bực tới mức phải nói tiếng Anh.

"Vậy nên đôi mắt của tôi rất tinh tường, ai thích ai tôi nhìn một cái là biết ngay, cái kiểu bảo vệ em Lê, à không, em Ninh như cậu, nếu cậu nói hoàn toàn không có chút ý đồ nào với cô ấy, tôi sẽ uống hết tất cả số rượu còn lại trong bữa tiệc hôm nay luôn." Lăng Lệ vừa nói vừa cầm chai rượu bên cạnh giơ lên miệng.

"Này." Cố Ngộ giữ tay anh ta lại, lông mày giãn ra: "Sao anh nhìn ra được?"

"Chuyện trước đây tôi cũng không nhớ rõ lắm nên dẹp qua một bên, tóm lại là lúc trước tôi cũng chỉ nghĩ cô ấy là bạn em gái cậu nên cậu chăm sóc một chút cũng không sao, nhưng hôm nay, cậu đúng kiểu dán mắt lên người cô ấy luôn đó! Công ty chúng ta cũng đâu thiếu gái đẹp, nhưng cậu chẳng thèm liếc mắt nhìn người ta lấy một lần, mẹ nó thậm chí tôi còn từng nghi cậu là thầy chùa, Cố Ngộ là pháp danh của cậu." Lăng Lệ thấy chủ đề đã lệch hướng, vội kéo lại: "Một là cậu bị ám ảnh phụ nữ, hai là cậu thích đàn ông, nói thật với cậu là tôi đã từng đoán qua những khả năng này, tôi còn từng lo lắng đi gần cậu quá cậu sẽ có ý với tôi nữa cơ, nhưng thấy cái kiểu cậu bảo vệ em Ninh, tôi hoàn toàn chắc chắn và khẳng định rằng, cậu là người thích phụ nữ, cậu có thất tình lục dục*.”

*Thất tình lục dục bao gồm: hỉ, nộ, ai, cụ, ái, ố, dục.

Cố Ngộ cảm thấy tuy những gì anh ta nói có vẻ vô lý, nhưng phân tích kỹ thì cũng không phải là không có lý do.

Thực ra đôi khi Cố Ngộ cũng tự hỏi, sự quan tâm và chăm sóc quá mức dành cho Thang Ninh có thật sự chỉ đơn thuần vì cô là bạn thân của Cố Lê không?

Nếu vậy thì tại sao anh lại giấu Cố Lê chuyện Thang Ninh đến ở nhà mình?

Rõ ràng là anh sợ Cố Lê phát hiện ra sự tốt bụng của mình dành cho Thang Ninh đã vượt quá yêu cầu và tiêu chuẩn của Cố Lê.

Anh chỉ đang lấy Cố Lê làm cái cớ để có lý do chính đáng đối tốt với Thang Ninh thôi.

Cố Ngộ hiểu ra, anh lắc đầu, hạ mi mắt xuống: "Đáng tiếc là người ta không thích kiểu như tôi."

"Hả? Sao thế? Tỏ tình thất bại à?" Lăng Lệ kinh ngạc nói.

"Chưa, chỉ là người ta đã có người mình thích rồi." Cố Ngộ thở dài.

"Ai vậy ai vậy?"

Cố Ngộ liếc anh ta: "Liên quan gì đến anh?"

"Sao cậu lại có ác ý với tôi vậy." Lăng Lệ vỗ đùi: "Không phải người cô ấy thích là tôi đấy chứ?"

Cố Ngộ lười không thèm để ý anh ta.

Lúc này Tiền Du cầm một cái cốc và một chiếc điện thoại đi tới.

Lăng Lệ ra hiệu cho Cố Ngộ, ho khan hai tiếng rồi biết điều đi mất.

Tiền Du ngồi xuống bên cạnh Cố Ngộ, nói giọng nũng nịu: "Chào tổng giám đốc Cố."

Cố Ngộ không để ý, vẫn đang nghĩ về những gì Lăng Lệ vừa nói, chỉ gật đầu cho có lệ.

"Tổng giám đốc Cố." Tiền Du cũng không phải người nhút nhát, cô ta thẳng thắn hỏi: "Anh có bạn gái chưa?"

"Chưa." Cố Ngộ lơ đãng trả lời.

"Vậy chúng ta có thể kết bạn Wechat không?" Tiền Du trực tiếp mở mã QR WeChat của mình: "Chúng ta có thể tìm hiểu nhau."

Cố Ngộ thấy hơi mệt, lười không muốn giơ tay: "Tôi thường không thích nhắn tin riêng."

Tiền Du càng thất bại càng quyết tâm: "Bây giờ không thích không có nghĩa là sau này cũng không thích, biết đâu một ngày nào đó chúng ta sẽ có chủ đề chung để trò chuyện?"

Cố Ngộ không thích mối quan hệ mập mờ kiểu này, bình thường anh dễ tính nhưng khi từ chối con gái thì luôn rất dứt khoát: "Không cần đâu, xin lỗi."

Nhưng anh càng như vậy, Tiền Du càng thấy thú vị và có tính thử thách.

Loading...