ẤN TƯỢNG ĐẦU TIÊN SẼ LÀ ĐỊNH MỆNH - Chương 72
Cập nhật lúc: 2025-01-15 15:33:11
Lượt xem: 26
Thang Ninh về nhà tắm rửa xong nằm trên giường, tâm trạng vẫn chưa thể bình tĩnh lại được.
Cũng không biết tại sao, hôm nay cô lại có một cảm giác rất đặc biệt đối với Cố Ngộ.
Thậm chí khi nhìn thấy anh, cô đã đỏ mặt, tim đập loạn xạ, bối rối không biết làm sao.
Cô thậm chí còn không nhớ mình đã chào tạm biệt Cố Ngộ và lên lầu như thế nào.
Chỉ nhớ rằng sau khi Cố Ngộ nói "Chúc mừng năm mới" với Thang Ninh, linh hồn cô dường như đã rời khỏi thể xác trong chốc lát.
Có lẽ là vì hôm nay là lần đầu tiên hai người ở riêng với nhau ở khoảng cách gần như vậy.
Có lẽ là vì bầu không khí pháo hoa ban đêm thực sự quá đẹp.
Hoặc có lẽ là vì hôm nay trước mặt mẹ anh và Cố Lê, họ đã công khai che giấu bí mật chỉ thuộc về hai người.
Dường như mối quan hệ giữa hai người từ đã không đơn thuần chỉ là cấp trên cấp dưới trong công ty, hoặc là mối quan hệ giữa anh trai của bạn thân và bạn
thân từ lâu.
Có một sự kết nối và mối quan hệ khó gọi tên tồn tại giữa hai người.
Thang Ninh không chắc cảm giác này là gì, chỉ biết chắc chắn rằng trước đây chưa từng xảy ra chuyện như thế này.
Cô ngây người nhìn điện thoại, không biết có nên nói gì với Cố Ngộ không.
Lúc này gửi bất cứ thứ gì cũng giống như muốn mở đầu cho một cuộc trò chuyện.
Suy nghĩ mãi, cuối cùng vẫn không gửi được nửa chữ nào.
Cô rất cẩn thận mở avatar của Cố Ngộ.
Sợ tay run chạm hai lần sẽ vô tình gửi emoji vỗ tay cho anh.
Hình như Thang Ninh chưa bao giờ xem trang WeChat của Cố Ngộ.
Tên WeChat của anh là Mint, avatar là một bức ảnh phong cảnh trông như được chụp bằng máy ảnh gốc.
Mở khoảnh khắc của anh ra, cô phát hiện chỉ hiển thị hai đường thẳng một chấm.
Thậm chí không có "Chỉ hiển thị khoảnh khắc 3 ngày gần nhất cho bạn bè" hay chữ ký cá nhân.
Tình huống này chỉ có hai khả năng, một là mình bị chặn, hai là người này chưa bao giờ đăng khoảnh khắc.
Và thông thường, khả năng đầu tiên có xác suất cao hơn.
Bởi vì trong xã hội này, những người chưa bao giờ đăng khoảnh khắc như Thang Ninh đã không còn nhiều.
Có lẽ đối với Cố Ngộ, Thang Ninh vừa là cấp dưới của mình, vừa là bạn của em gái, với tư cách là cấp trên hay người lớn tuổi hơn, việc không tiện thể hiện quá nhiều mặt đời sống cá nhân là điều bình thường.
— Dù sao cũng sẽ mất đi vẻ nghiêm túc.
Thang Ninh cũng không quá thất vọng, trực tiếp thoát khỏi trang cá nhân của anh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/an-tuong-dau-tien-se-la-dinh-menh/chuong-72.html.]
Cô tiện tay mở khoảnh khắc của mình ra xem qua.
Thang Ninh thuộc tuýp người không có nhu cầu chia sẻ nhiều, nên cả năm cũng chẳng cập nhật khoảnh khắc.
Những chuyện thú vị trong cuộc sống nhiều lắm cũng chỉ chia sẻ riêng với Cố Lê, những thứ khác cô thực sự cảm thấy không cần thiết phải đăng lên khoảnh khắc.
Trong WeChat của cô ngoài Cố Lê ra, phần lớn những người khác đều kết bạn vì lịch sự và xã giao.
Những người thực sự có thể trò chuyện không quá 5 người.
Đối với Thang Ninh, cuộc sống của cô không có gì để nói với những người đó.
Cô sống tốt hay không tốt, cô nghĩ sẽ chẳng ai thèm quan tâm tới.
Thoát khỏi WeChat, cô gửi cho Cố Lê một sticker "Chúc mừng năm mới".
Cố Lê cũng nhanh chóng trả lời: [Chúc mừng năm mới nhé vợ yêu!]
Quả Chanh: [Hôm nay thực sự rất rất rất vui, cảm ơn cậu nhé!]
Quả Lê: [Có gì mà phải cảm ơn, chỉ tiếc là không được đếm ngược cùng cậu thôi.]
Đúng lúc này Cố Ngộ về đến nhà, anh thay giày xong ngồi xuống ghế sofa uống một ngụm nước.
Cố Lê lướt điện thoại một lúc, rồi rời mắt khỏi màn hình nhìn lên mặt anh: "Anh, lúc anh đưa Thang Ninh về nhà có kịp đếm ngược không?”
Động tác đặt cốc của Cố Ngộ chậm lại, thăm dò hỏi: "Sao vậy?"
"Em vừa xem được một bói toán rất linh nghiệm, nói năm nay là một năm rất đặc biệt, nếu cùng nhau đếm ngược lúc giao thừa thì cả đời sẽ không chia lìa." Cố Lê nhẹ nhàng nói: "Em nghĩ nếu anh và Thang Ninh ở cùng nhau lúc giao thừa, thì cũng tạm coi như thay thế em."
"Mấy thứ nhảm nhí này em cũng tin à?" Cố Ngộ không ngờ cô ấy ngây tới mức này: "Hèn gì bọn lừa đảo dễ làm giàu thế."
"O kìa, cái này miễn phí mà! Chỉ cần thành tâm là linh nghiệm thôi." Cố Lê bóp bóp cái gối ôm trong tay.
Cố Ngộ lấy điện thoại ra, ngả ra sau, cả người lún sâu vào ghế sofa.
Anh mở WeChat, có rất nhiều tin nhắn chúc mừng năm mới.
Anh làm ngơ, ngón tay lướt xuống dưới, tìm thấy tin nhắn của Thang Ninh ở phía dưới.
Lần trò chuyện cuối cùng giữa hai người là khi Thang Ninh ở nhà anh, hỏi vị trí một số đồ dùng sinh hoạt.
Sau đó họ không nhắn tin cho nhau nữa.
Ngón trỏ của Cố Ngộ cọ qua cọ lại môi dưới, dường như đang do dự có nên nhắn tin cho đối phương không.
Liếc nhìn Cố Lê, cuối cùng anh vẫn rút lui.
Anh mở khoảnh khắc của Thang Ninh, phát hiện không có gì cả.
Không biết là chưa từng đăng hay là đã chặn anh.
Chữ ký WeChat của cô là "Was mich nicht umbringt, macht mich starker."