ẤN TƯỢNG ĐẦU TIÊN SẼ LÀ ĐỊNH MỆNH - Chương 52
Cập nhật lúc: 2025-01-14 07:02:18
Lượt xem: 23
Thang Ninh nín thở, trong xe yên tĩnh đến mức cả tiếng thở cũng nghe rõ mồn một.
Mặc dù âm thanh từ điện thoại của Cố Ngộ không lớn, nhưng vẫn đủ để Thang Ninh nghe rõ.
— Đó là giọng của một người đàn ông.
Trong khoảnh khắc đó, Thang Ninh hơi bối rối, rồi bắt đầu nghi ngờ cả thế giới này.
Vậy là, người Cố Ngộ ngoại tình là một người đàn ông sao??
Vậy là, ý của Cố Ngộ khi nói không có bạn gái là, không có bạn gái, nhưng có bạn trai?!
Chẳng trách anh nói là gần đúng.
Đúng là theo nghĩa đen thì cũng gần tương tự.
Nhưng cũng xa vời tận mười tám vạn hải lý lận đó trời?!
Cố Ngộ nói vào điện thoại, giọng không có chút cảm xúc nào, chỉ như đang bàn công việc thường ngày: "Ừ, sẽ về ngay."
May mắn thay, ít nhất không có cảm giác yêu thương đầy nuông chiều.
Nếu không, Thang Ninh cảm thấy mình thực sự sẽ c.h.ế.t ngay tại chỗ.
Cuộc gọi rất ngắn, chỉ khoảng mười giây thì cúp máy.
Sau đó là một khoảng lặng còn dài hơn cả cuộc gọi vừa rồi giữa hai người.
Suy nghĩ của Cố Ngộ bị gián đoạn bởi cuộc gọi vừa rồi, anh đang cố nhớ lại vừa nãy đã nói đến đâu.
Anh vừa định mở miệng nói thì Thang Ninh đã lên tiếng trước.
"Ừm... Em không thấy gì cả."
Cố Ngộ hoàn toàn mù mờ: "Gì cơ? Tôi còn chưa nói gì mà?"
"Cuộc gọi vừa rồi..."
"À, Doãn Sam gọi hỏi khi nào tôi về, họ đang đợi tôi để tiếp tục." Cố Ngộ đột nhiên nhận ra điều gì đó, giải thích: "À mà ‘Tiểu Tam' là biệt danh của cậu ta."
"Hả??" Thang Ninh có cảm giác như vừa mở ra một cánh cửa thế giới mới.
"Vì cậu ta đứng thứ ba trong ký túc xá bọn tôi, lại tên là Doãn Sam, nên bọn tôi hay gọi trêu cậu ta là 'Tiểu Tam', gọi riết thành quen." Cố Ngộ cười nói: "Cũng không nhận ra là nghe dễ gây hiểu lầm tới vậy."
Thang Ninh không biết trả lời sao, chỉ cố gắng nặn ra một nụ cười vô cùng gượng gạo.
Cố Ngộ nhìn vẻ mặt bối rối của Thang Ninh, đoán chắc cô đã nghĩ lung tung gì đó, hỏi: "Em phản ứng lớn vậy, là bị dọa sợ à?"
Thang Ninh muốn phủ nhận theo bản năng, nhưng cảm thấy phủ nhận sẽ trở nên quá vô nghĩa.
Dù sao thì người bình thường nhìn thấy cái tên gọi này cũng sẽ không khỏi nghĩ theo hướng đó.
Cô chỉ có thể mím môi gật đầu: "Ban đầu... Có hơi nghĩ sai lệch một chút."
"Nghĩ lệch đến đâu?" Cố Ngộ cố tình hỏi dồn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/an-tuong-dau-tien-se-la-dinh-menh/chuong-52.html.]
"Thì..." Thang Ninh liếc nhìn ra ngoài, nhíu mày, như người đã sắn sàng chịu c.h.ế.t nói: "Những tình huống thường xuất hiện trên tin tức xã hội ấy."
"Cho dù là thật đi nữa... Cũng không ai lại đặt tên điện thoại trắng trợn như vậy đâu." Cố Ngộ như nhớ ra điều gì đó, cười nói: "Nhưng cũng có thể hiểu được, cái tên này đúng là dễ gây hiểu lầm thật, tôi nhớ trước đây có lần tôi cũng vô tình nhắc đến ở công ty, lúc đó người đứng sau cũng sợ hãi lắm."
Thang Ninh nghĩ bụng, thật không may, người đó chính là cô.
Nhưng nghe Cố Ngộ nói vậy, có lẽ anh không nhận ra người lúc đó là cô.
Thang Ninh quyết định không tự thú.
Nếu không, bí mật cô đã coi anh là thằng tồi bắt cá hai tay trong suốt thời gian qua sẽ bị phơi bày mất.
"Nhưng mà..." Cố Ngộ kéo dài giọng: "Tôi trông có giống vậy không?"
"Dạ? Giống cái gì ạ?" Thang Ninh giả vờ ngây thơ.
Cố Ngộ hắng giọng nói: "Tức là, giống kiểu... Người không có đạo đức trong chuyện tình cảm ấy?"
Thang Ninh nghĩ anh chỉ muốn hỏi mình trông có giống thằng tồi không.
Không cần phải vòng vo tam quốc như vậy.
"Cái này, thường thì cũng không nhìn ra được đâu." Thang Ninh nghiêm túc nói: "Chỉ là có lẽ anh cho người ta cảm giác có nhiều cơ hội hơn người bình thường..."
Thang Ninh cũng không biết mình đang nói linh tinh gì nữa.
Nói được nửa chừng đã hối hận rồi.
Nhưng Cố Ngộ lại không hỏi thêm, chỉ cười nhẹ: "Tôi coi như em đang khen tôi vậy."
Cố Ngộ thấy cô sợ đến mức không dám thở mạnh, quyết định không hỏi thêm nữa: "Về nhà đi, không còn sớm nữa."
"Dạ vâng, chúc ngủ ngon, cảm ơn anh đã đãi em hôm nay." Thang Ninh mở cửa xe với tốc độ nhanh như chớp.
Nhưng ngay khi cánh cửa vừa mở ra, đột nhiên cô bị Cố Ngộ ở phía sau gọi lại.
"Khoan đã."
Thang Ninh quay đầu lại, tưởng anh còn điều gì khác cần dặn dò.
Cố Ngộ nhìn Thang Ninh với vẻ mặt nghiêm túc, nói: "Đừng nói với Cố Lê về việc tôi không có bạn gái nhé."
Thang Ninh chưa kịp gật đầu đồng ý thì anh đã tự nói thêm: "Coi như đây là bí mật giữa chúng ta."
Sau khi tiễn Thang Ninh về, Cố Ngộ vẫn giữ thói quen cũ là đợi đèn nhà cô sáng lên mới lái xe đi.
Về đến nhà rồi mà Thang Ninh vẫn chưa hoàn hồn.
Cô cẩn thận sắp xếp lại dòng thời gian kể từ khi gặp Cố Ngộ.
Đầu tiên là nghe anh gọi điện nói về "Tiểu Tam", cho rằng anh là đồ tồi, sau đó phát hiện anh là cấp trên ở công ty, rồi lại phát hiện anh là anh trai của Cố Lê.
Dường như từ khi quen biết, có quá nhiều nhãn mác tiêu cực gắn liền với anh, nhiều đến mức cô luôn nhìn anh với cái nhìn phiến diện.