ẤN TƯỢNG ĐẦU TIÊN SẼ LÀ ĐỊNH MỆNH - Chương 48

Cập nhật lúc: 2025-01-14 07:00:06
Lượt xem: 36

Cô chỉ đang nghĩ, không biết lúc đó Cố Ngộ sẽ đăng ảnh của vợ cả hay của nhân tình.

"Được rồi, vậy cứ như vậy đi." Cố Lê miễn cưỡng đồng ý, xoa xoa tay: "Em thực sự rất muốn xem ảnh bạn gái của anh em!"

"Anh cũng muốn xem." Trần Trác cũng xoa xoa tay theo cô ấy.

"Không phải anh đã xem rồi sao?" Cố Lê hỏi.

"À, anh muốn xem ảnh họ hôn nhau cơ." Trần Trác bĩu môi.

"Thôi đi, tôi thấy các cậu nên nhanh chóng tìm đối tượng để thực hiện lời hứa thì tốt hơn đấy." Cố Ngộ cầm hai cái đĩa cuối cùng trên bàn đi vào bếp.

Sau khi rửa chén và dọn dẹp xong, mọi người đều ngồi trên ghế sofa xem Tiền Tư Châu và Doãn Sam chơi game.

Cố Ngộ ngẩng đầu nhìn thời gian rồi nói: "Sắp đến 12 giờ rồi."

Doãn Sam đặt tay cầm xuống: "Đi thôi! Đi b.ắ.n pháo hoa nào!"

"Pháo hoa ư?" Cố Lê hỏi: "Bắn ở đâu?"

"Kìa..." Trần Trác chỉ về phía ban công nhà Cố Ngộ: "Năm nào tụi anh cũng b.ắ.n pháo hoa trên ban công nhà anh trai em."

Nhà Cố Ngộ có một ban công ngoài trời rất lớn, hình vuông, diện tích khoảng hơn 10 mét vuông.

Đây cũng là lý do vì sao mà căn hộ này có giá rất cao.

Mọi người đều thích những thứ hào nhoáng như vậy, nhưng đúng là đứng trên ban công kiểu này khiến người ta giảm stress thật.

Doãn Sam không biết lấy đâu ra mấy gói pháo hoa que, phát cho mỗi người vài cái.

"Ra là loại pháo hoa này!" Cố Lê bừng tỉnh.

"Ừ, nếu b.ắ.n pháo hoa thật ở đây thì chắc cả đội cứu hỏa sẽ phải kéo đến mất." Trần Trác lấy bật lửa trong túi ra, châm lửa cho pháo hóa của Cố Lê và Thang Ninh.

Sau đó mọi người tập trung tất cả pháo hoa lại với nhau, thông qua sự dẫn truyền để châm lửa cho những cây khác.

Trong phút chốc, thế giới trước mắt bừng sáng.

Những tia lửa vốn thưa thớt b.ắ.n ra bốn phía giờ đây tụ tập lại, trở nên vô cùng rực rỡ.

Một que có thể cháy khoảng 10 giây, nhưng có thể tạo ra hơn 10 tỷ tia lửa trong tích tắc.

Thang Ninh giơ đèn cầy lên trên đầu, nhìn lên trông như cả bầu trời sao.

Pháo hoa phải xem cùng với người quan trọng.

Chỉ có như vậy mới có thể ghi nhớ những khoảnh khắc thoáng qua ấy trong một thời gian dài.

Ban công nhà Cố Ngộ đủ rộng, cả nhóm cầm pháo hoa đuổi nhau chơi đùa ở đó.

Trong đời người, những khoảnh khắc đẹp đẽ có thể khiến người ta nhớ mãi thực ra rất ít.

Nhưng Thang Ninh cảm thấy cảnh tượng này cô sẽ nhớ rất lâu, rất lâu.

Nửa đầu cuộc đời cô trải qua rất nhiều gian truân, tất cả những gì cô có được ở hiện tại đều là nhờ vào sự nỗ lực hết mình của bản thân.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/an-tuong-dau-tien-se-la-dinh-menh/chuong-48.html.]

Cô chưa bao giờ cảm thấy mình được Chúa ưu ái.

Nhưng trong 10 giây pháo hoa cháy sáng đó, cô đột nhiên cảm thấy tất cả những gian truân trần tục đều không đáng kể.

Lúc này đây, cô đang được Chúa ưu ái.

Thang Ninh tập trung toàn bộ sự chú ý vào pháo hoa trong tay.

Sau khi pháo hoa tắt, thế giới tuy tối đi.

Nhưng trong lòng vẫn rực rỡ.

Cô khẽ ngẩng mắt lên, nhìn người đối diện.

Cố Ngộ vô tình nâng mắt lên, ánh mắt hai người đan xen vào nhau.

Lúc này bên cạnh không biết ai đột nhiên hô to: "Đếm ngược nào, còn 10 giây nữa! Mười! Chín!"

Thang Ninh cũng hòa vào đếm ngược.

"Tám, bảy, sáu, năm, bốn!"

Bàn tay Thang Ninh đột nhiên bị Cố Lê bên cạnh nắm lấy.

"Ba, hai, một!" Cố Lê giống như mọi năm, ôm chặt Thang Ninh vào giây phút đầu tiên của năm mới, hét vào tai cô: "Chúc mừng năm mới!"

"Chúc mừng năm mới!" Thang Ninh cũng ôm chặt cô ấy.

Mấy anh chàng thấy ôm nhau quá sến súa, nên chỉ đứng đó đ.ấ.m tay.

Mỗi ngày lễ lãng mạn đều là sự bày tỏ tình yêu.

Sau khi đếm ngược xong, mọi người đều rất ăn ý lấy điện thoại ra, nhắn tin cho gia đình và bạn bè.

Ngoại trừ Cố Ngộ và Thang Ninh.

Sau khi gửi [Chúc mừng năm mới] trong nhóm gia đình xong, Cố Lê liếc nhìn Cố Ngộ: "Anh, anh không gửi lì xì à?"

Cố Ngộ nhếch môi, lấy điện thoại ra thành thạo gửi lì xì xong rồi lại bỏ vào túi.

Cố Lê vui vẻ nhận lì xì xong thì huých tay anh: "Anh cũng không gửi lời chúc năm mới cho bạn gái à."

"Sao em quan tâm nhiều thế?" Cố Ngộ đáp qua loa.

"Không gửi lời chúc năm mới và lì xì, anh làm bạn trai kiểu gì mà tệ quá vậy!” Cố Lê bực bội nói.

Cố Ngộ bất đắc dĩ lấy điện thoại ra, làm bộ mở WeChat lên.

Ngón tay anh lướt qua lướt lại trên màn hình, cảm thấy Cố Lê đang nhìn chằm chằm vào mình, thì cố tình xoay người sang một bên, đổi một góc để đảm bảo cô ấy không nhìn thấy màn hình.

"Anh làm gì vậy, có gì mà không dám cho người ta xem!" Cố Lê nói: "Cho em xem anh nhắn gì với bạn gái đi!"

"Không cho em xem đâu!" Cố Ngộ khóa màn hình, làm một biểu cảm khiêu khích với Cố Lê.

Ngay lúc đó, Thang Ninh cảm thấy điện thoại mình rung lên.

Cô tưởng là đồng nghiệp gửi lời chúc gì đó.

Nào ngờ cô nhận được một tin nhắn WeChat từ Cố Ngộ: [Lát nữa đánh mạt chược em nhường tôi đi.]

Loading...