ẤN TƯỢNG ĐẦU TIÊN SẼ LÀ ĐỊNH MỆNH - Chương 296

Cập nhật lúc: 2025-01-21 09:32:30
Lượt xem: 22

Nhưng vừa rồi nghe phát âm tiếng Anh của Trần Thạc, lại là giọng Luân Đôn Anh rất chuẩn, Cố Lê cũng bị bất ngờ: "Sao anh nói tiếng Anh giỏi thế?"

Trần Trác: "Chứ sao, người ta từng đi du học ở Anh mà, rùa biển chính hiệu, đâu giống tiếng Anh vụng về mang giọng địa phương như chúng ta."

Cố Lê biết Trần Thạc từng đi du học ở Anh, nhưng vì đối với cô ấy đó chỉ là một đoạn trải nghiệm của anh ta nên cũng không coi đó là chuyện gì to tát.

Cho đến hôm nay nghe anh ta nói tiếng Anh mới thực sự cảm nhận được sự tồn tại của chuyện này.

Đàn ông nói tiếng Anh giỏi sẽ được cộng điểm, cô ấy khuyến khích Trần Thạc: "Anh nói thêm vài câu tiếng Anh cho em nghe xem."

"Thích nghe à?" Trần Thạc nói đầy ẩn ý: "Vậy tối nay anh sẽ nói cho em nghe…”

"Chịu không nổi nữa, chơi cùng với mấy cặp đôi như các cậu cứ như muốn lấy mạng tôi vậy!" Trần Trác thở dài: "Bắt nạt tôi còn độc thân à."

Cũng đúng lúc đến giờ rồi, mọi người vừa dọn dẹp đồ đạc vừa chuẩn bị bữa tối.

Bữa tối vẫn là món lẩu đặc trưng, vì đông người nên Trần Thạc mang nồi nhà anh ta qua, tổng cộng chuẩn bị hai nồi lẩu uyên ương.

Quây quần cùng bạn bè ăn lẩu nóng hổi, thực sự là việc rất vui.

Sau khi mọi người nâng cốc thì bắt đầu lần lượt nói ước nguyện năm mới.

Trần Trác mở màn: "Hy vọng năm sau tôi có thể thoát ế, rồi có thể kết hôn, đừng tụt lại phía sau!"

Mọi người đều cụng ly với anh ta, Cố Lê nói: "Nhất định sẽ được thôi, em sẽ giới thiệu cô gái tốt cho anh."

Doãn Sam đùa: "Đừng giới thiệu con gái tốt cho Trần Trác, anh sợ cậu ta làm lỡ con gái nhà người ta mất.”

"Đệt! Ngoài việc không thê nô như Trần Thạc và Cố Ngộ ra, tôi đối xử với bạn gái rất tốt đấy nhé, hơn nữa điều kiện các mặt của tôi cũng không tệ, cũng coi là ứng cử viên bạn trai khá tốt ấy chứ."

Doãn Sam gật đầu: "Phải phải phải, vừa trêu cậu thôi, năm sau nhất định cậu sẽ tìm được đối tượng."

Ước nguyện của Doãn Sam và Tiền Tư Châu gần giống nhau, hy vọng tình cảm có thể ổn định, sớm có thể từng bước tiến vào hôn nhân lâu đài.

Cố Lê suy nghĩ một chút nói: "Em thì hy vọng sẽ được thăng chức tăng lương! Sớm ngày tự do tài chính có thể nghỉ hưu du lịch khắp thế giới!!"

Trần Trác cảm thán: "Thật là ước nguyện bình thường, sao giống ước nguyện của mọi người thế."

Cố Lê nói xong, Trần Thạc nói: "Vậy tôi hy vọng thế giới hòa bình đi."

Trần Trác trợn mắt: "Cậu có thể giả hơn được không."

Người tiếp theo là Lăng Lệ, anh ta buột miệng: "Hy vọng năm sau con tôi có thể chào đời thuận lợi, hy vọng nó giống mẹ, đừng giống tôi."

Trần Trác hay bình luận ước nguyện của mỗi người nói: "Ừm, đúng vậy, nếu giống anh mà là con gái thì xong đời."

Trong tiếng cười vui vẻ, đến lượt ước nguyện của Thang Ninh.

Thực ra khi mọi người nói ước nguyện của mình, cô đã rất nghiêm túc nghĩ về ước nguyện của bản thân.

Có vẻ cô không có điều gì cấp bách muốn hoàn thành.

Vì cuộc sống hiện tại của cô rất đủ đầy và bản thân cô cũng biết đủ, nên cô không có những ảo tưởng không thực tế về điều gì.

Nhưng nếu mọi người đã nói ước nguyện của mình ra hết rồi, tất nhiên cô cũng không thể làm mọi người mất hứng, nói một ước nguyện vô thưởng vô phạt: "Hy vọng em có thể sớm thăng cấp thành đối tác độc lập."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/an-tuong-dau-tien-se-la-dinh-menh/chuong-296.html.]

So với ước nguyện của mấy người khác, ước nguyện của Thang Ninh có vẻ thực tế hơn nhiều, như thể đó thực sự là ước nguyện của cô và sẽ nỗ lực vì nó.

Có lẽ cũng vì hình tượng bình thường của cô, cho người ta cảm giác cô là kiểu tính cách khá nỗ lực dịu dàng tốt bụng, ngay cả Trần Trác có thói quen châm chọc cũng thể hiện thái độ khác: "Ừm, chúc em thành công nhé! Em Ninh! Em nhất định sẽ làm được."

Không khí được đẩy đến đây, người cuối cùng là Cố Ngộ nói.

Thực ra anh đã nghĩ sắn từ lâu, không cần suy nghĩ mà thẳng thừng nói: "Hy vọng ước nguyện của vợ tôi sẽ sớm thành hiện thực.”

Tuy hơi sến, nhưng rất ngọt ngào.

Cả bữa ăn vẫn diễn ra trong bầu không khí rất ấm áp.

Chỉ có bạn bè thực sự rất rất thân thiết, mới nói ra những lời châm chọc nhau mà không sợ đối phương giận.

Một nhóm người như lúc mới tốt nghiệp, lúc đó đầy kỳ vọng và động lực với tương lai, bên cạnh có không ít bạn tri kỷ đồng hành, cảm thấy cuộc đời tốt đẹp vô hạn.

Khi gần đến nửa đêm, mọi người đều ra ban công nhà Cố Ngộ.

Tuy không phải sân thượng lớn như trước đây nhưng ban công bây giờ cảnh đẹp hơn.

Cố Ngộ chuẩn bị trước không ít pháo bông que, phát cho mỗi người vài que.

Theo màn đêm buông xuống, chân trời thành phố được điểm tô rực rỡ bởi ánh đèn.

Trong không khí tràn ngập niềm vui của ngày lễ.

Họ thắp sáng que pháo bông trong tay, từng chùm tia lửa đẹp mắt nhảy múa trên không trung, như sao trời lấp lánh.

Không giống pháo hoa quy mô lớn, mỗi người thắp sáng pháo bông que trong tay mình có một sức hấp dẫn và sự ấm áp riêng biệt.

Mấy chàng trai hứng khởi lên, hát bài "bạn bè" của Châu Truyền Hùng, không biết là bài hát cũ từ bao nhiêu năm trước rồi.

Nhưng mỗi lần như tụ tập hát cùng nhau, đều cảm thấy đặc biệt hợp cảnh và xúc động.

Có lẽ trong lòng mỗi người đều biết tình bạn này quý giá biết bao, nên mới cảm nhận được sự xúc động chân thành nhất vào lúc này.

Sau khi cùng nhau thắp hết que pháo bông và đếm ngược xong, mọi người cảm thấy lạnh nên nhanh chóng quay vào nhà.

Thang Ninh đợi khách vào hết mới vào.

Còn Cố Ngộ đợi Thang Ninh vào.

Gió bên ngoài hơi lớn, Cố Ngộ chắn phía sau không để cô bị gió thổi.

Sau khi mọi người vào nhà, Cố Ngộ đột nhiên kéo nhẹ tay Thang Ninh, kéo cô vào lòng, cúi đầu nói nhỏ bên tai cô: "Chúc mừng năm mới, Thang Ninh."

Thang Ninh đột nhiên nhớ ra, lần đầu tiên trong đời được Cố Ngộ gọi thẳng tên mình một cách rõ ràng chính là lần đầu tiên cùng nhau đón giao thừa.

Bình thường cô nghe anh gọi mình là "vợ" hoặc "bảo bối" nhiều hơn.

Hóa ra khi anh gọi thẳng tên cô mới là lúc lãng mạn sâu lắng nhất.

Khoảnh khắc đó như xuyên qua thời gian và không gian, quay về vài năm trước, lúc cô cảm thấy rung động với anh lần đầu tiên.

Cô cũng giống anh, hiến dâng tất cả tình cảm sâu sắc và yêu thương vào mấy chữ đó.

"Chúc mừng năm mới, Cố Ngộ.”

Loading...