ẤN TƯỢNG ĐẦU TIÊN SẼ LÀ ĐỊNH MỆNH - Chương 27
Cập nhật lúc: 2025-01-13 08:56:39
Lượt xem: 43
Đó là một nhân vật hoạt hình có khuôn mặt tròn như một viên bánh bao, trên đầu buộc một dải băng có chữ "Cố lên", làm động tác nắm tay cổ vũ.
Thang Ninh không phát hiện ra điều gì bất thường, chỉ cảm thấy hôm nay cô ấy có vẻ hơi lạnh lùng.
Nhưng cô vẫn muốn nghỉ ngơi thêm một chút trước khi làm việc, nên tán gẫu đôi câu với "Cố Lê" ở đầu dây bên kia: [Hôm nay tớ ăn mì sườn ở căng tin TL, ngon lắm luôn! Tớ thích căng tin công ty họ quá! Vừa rẻ mà còn nhiều! Mỗi ngày đi làm, giờ ăn trưa là giờ tớ mong đợi nhất!]
Cố Ngộ đã ăn ở căng tin mấy năm, nói thật là đã chán hết mọi món ăn ở đó rồi.
Nhưng nghe Thang Ninh nói vậy, đột nhiên lại cảm thấy hình như đồ ăn ở căng tin cũng khá ngon.
Đúng như Cố Lê nói, cô gái này thật sự có thể khơi gợi cảm xúc của người khác một cách kỳ lạ, cho người ta cảm giác cuộc sống tích cực, tươi sáng và tốt đẹp.
Mỗi dấu chấm than đều có thể cảm nhận được niềm hạnh phúc từ sâu trong lòng cô.
Cố Ngộ trêu cô: [Vậy lần sau cậu mời tớ ăn nha!]
Anh cũng học cách dùng dấu chấm than như cô.
Quả Chanh: [Ok! Chừng nào cậu đến công ty tớ! Nhất định tớ sẽ mời cậu ăn đến nỗi phải vịn tường mà về nhà!]
Cố Ngộ nhìn màn hình, không kìm được cười thành tiếng.
Đang định trả lời thì điện thoại lại rung lên.
Quả Chanh: [Vợ phải tập trung viết tài liệu đây, chúc ngủ ngon, yêu anh*~]
*Vì trong tiếng trung chỉ có wo và ni, nên khúc này để "anh” cho nó đúng ngữ cảnh nha cả nhà.
Cố Ngộ nhìn thấy hai chữ "Yêu anh" cuối cùng, ho sặc sụa.
Có lẽ cả đời này chưa có ai nói với anh hai chữ đó.
Không hiểu sao tai anh bỗng đỏ bừng.
Cố Ngộ không trả lời tin nhắn nữa, mỗi lần mở hộp thoại giữa hai người, nhìn thấy hai chữ cuối cùng, anh lại không dám nhìn thẳng.
Khi làm việc, Thang Ninh thường đặt chế độ không làm phiền cho tất cả các cuộc trò chuyện, ngoại trừ Cố Lê.
Nhưng thông thường, sau khi cô và Cố Lê chúc nhau ngủ ngon, cả hai đều rất ăn ý không nhắn tin nữa.
Vì vậy khi cô làm việc được hơn 10 phút, nghe thấy tiếng báo tin nhắn, cô còn tưởng Cố Lê có chuyện gấp.
Cô di chuột xuống biểu tượng WeChat màu vàng phía dưới, mở ra xem.
Mint: [Vợ ơi! Ngủ chưa?]
Thang Ninh không biết diễn tả cảm giác lúc đó thế nào.
Như thể có một ngọn núi lửa phun trào trong cơ thể, một dòng chảy nóng bỏng dâng từ dưới lên trên.
Nhịp tim đập nhanh như đánh điện báo, vừa lộn xộn vừa nhanh vừa không có quy luật.
Cô cảm thấy tay cầm chuột hơi run.
Cô nhìn kỹ lại, chắc chắn đó là ảnh đại diện và tên WeChat của Cố Ngộ.
Phản ứng đầu tiên của cô là Cố Ngộ gửi nhầm, có lẽ là gửi cho bạn gái.
Cô nhìn chằm chằm màn hình chờ đợi hai phút, đối phương vẫn không thu hồi tin nhắn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/an-tuong-dau-tien-se-la-dinh-menh/chuong-27.html.]
Giờ thì không thể giả vờ không nhìn thấy được nữa.
Cô nuốt nước bọt, đặt tay lên bàn phím nửa ngày không biết nên bấm phím nào.
Đang phân vân có nên giả c.h.ế.t không thì lại có tiếng báo tin nhắn WeChat.
Mint: [Ba mẹ tớ đồng ý cho tớ đi quán bar làm ban nhạc rồi!]
Câu này làm Thang Ninh càng bối rối hơn.
Cô lập tức mở điện thoại, nhấp vào hộp thoại giữa hai người, kéo lên một chút, lịch sử trò chuyện vẫn đúng là với Cố Lê, và cô cũng kiểm tra bạn bè, vẫn đúng là Cố Lê.
Ngoại trừ ảnh đại diện và tên WeChat, mọi thứ khác đều là Cố Lê.
Vậy thì chỉ có một khả năng.
Quả Chanh: [Sao cậu lại đổi ảnh đại diện và tên của anh cậu vậy?!]
Mint: [À, tớ vừa nhờ anh ấy giả làm tớ trong nhóm gia đình để thuyết phục ba, sau đó thuyết được thật! Tớ mặc kệ, hôm nay anh ấy chính là thần trong lòng tớ!]
Thang Ninh lập tức thoát khỏi giao diện trò chuyện giữa hai người, chuyển sang hộp thoại với Cố Ngộ 'Thật' trước đó.
Đúng rồi! Người mà cô tưởng là Cố Lê lúc nãy chính là Cố Ngộ.
Giờ thì hỏng rồi! Gây ra một hiểu lầm lớn như vậy!
Vừa gọi người ta là chồng, vừa hẹn xem phim, vừa hẹn ăn cơm, lại còn nói "Yêu anh" nữa.
Đây quả thực có thể xếp top 3 những lần xấu hổ nhất thế giới.
Thang Ninh không còn tâm trí xem Cố Lê đang đánh trống gõ chiêng ăn mừng nữa.
Cô ôm n.g.ự.c mình, cảm thấy mình sắp ngạt thở rồi.
Hai lần xấu hổ nhất đời cô, lại xảy ra với cùng một người đàn ông.
Nghĩ đến những lời sến sẩm vừa rồi là nói với Cố Ngộ, cô chỉ muốn đập đầu vào tường mà c.h.ế.t cho rồi.
Đột nhiên Thang Ninh lại nghĩ tới một việc, là Cố Ngộ có bạn gái rồi.
Nếu bạn gái anh nhìn thấy cuộc trò chuyện này, chẳng phải cô đã chia rẽ một đôi trai tài gái sắc sao?
Tạo nghiệp mất rồi!
Thang Ninh nghĩ chắc Cố Ngộ biết cô gửi nhầm rồi.
Nhưng để phòng ngừa trường hợp có người khác nhìn thấy cuộc trò chuyện này và hiểu lầm.
Tốt hơn hết là nên gửi tin nhắn giải thích.
Quả Chanh: [Xin lỗi, lúc nãy em nhầm anh là Cố Lê...]
Quả Lê: [Ừm, tôi biết]
Thang Ninh thở phào nhẹ nhõm, tưởng cuộc trò chuyện đã kết thúc.
Sau khi thấy dòng chữ [Đối phương đang nhập...] phía trên trong hai giây, bên kia lại gửi thêm một tin nhắn.
Quả Lê: [Nghỉ ngơi sớm đi, đừng thức khuya quá, chúc ngủ ngon]