ẤN TƯỢNG ĐẦU TIÊN SẼ LÀ ĐỊNH MỆNH - Chương 215
Cập nhật lúc: 2025-01-19 14:00:19
Lượt xem: 51
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhìn theo ánh sáng, phía một cơ quan phức tạp với nhiều dây màu đan xen .
Các dây xáo trộn , ở chỗ sâu nhất của đống dây một chiếc chìa khóa, lẽ là chìa khóa để mở cửa căn phòng .
Không dùng bất kỳ công cụ nào, chỉ thể dùng tay để gỡ những sợi dây buộc chằng chịt.
Điều chỉ đòi hỏi sự kiên nhẫn, thị lực, mà còn thử thách tay khéo léo .
Tất nhiên, còn thử thách đạp xe thể lực .
Bởi vì nếu ánh sáng, bước thể thành.
Chiếc xe đạp dường như thiết kế đặc biệt về trọng lượng, đạp lên chân nặng hơn xe đạp thông thường.
Đạp năm phút, bên vẫn tiến triển gì.
Cố Ngộ cảm thấy mỏi chân, chê động tác ba họ chậm, chỉ Trần Thạc : "Cậu qua đạp ."
"Được." Trần Thạc giỏi những việc tinh tế, công việc thể lực mới phù hợp với .
Trần Thạc thích tập thể hình, leo núi và nhiều môn thể thao mạo hiểm, thể lực sẽ hơn bình thường một chút.
Đạp gần mười phút mà cũng thở gấp gì.
Bình thường ngoài những ngày việc cực kỳ bận rộn thức đêm tăng ca, thì ngày nào Cố Ngộ cũng tập thể hình, thể chất so với cùng tuổi đều hơn họ vài con phố.
chiếc xe đạp thực sự nặng, Trần Thạc và Trần Trác là bạn học, chắc cũng bằng tuổi .
Vậy mà tốn sức chút nào.
Cố Ngộ phục, vỗ vỗ Trần Thạc, giả vờ thiện : "Để đạp một lúc ."
"Không ." Trần Thạc thậm chí còn tăng tốc độ đạp: "Rất nhẹ nhàng mà."
Cố Ngộ: "..."
Thực nhiều kẹt ở cửa ải xe đạp , nếu tốc độ đạp xe đủ thì thể phát đủ ánh sáng, cũng thể lấy chìa khóa suôn sẻ.
Trần Thạc mạnh mẽ, một giúp phòng đủ ánh sáng, Cố Ngộ phối hợp bằng mắt với sự khéo léo của Cố Lê và Thang Ninh, dễ dàng lấy chiếc chìa khóa .
Dùng chìa khóa mở cửa cửa ải thứ ba.
Hai ba cửa ải tiếp theo đều là trí tuệ, thông qua manh mối cho để đoán mật mã.
Đây là lãnh địa thống trị của Cố Ngộ, mỗi câu hỏi đều mất quá năm phút giải , thực sự suôn sẻ đến mức khoa trương.
Cố Lê nhịn hỏi: "Anh, đừng là bài đấy nhé, em còn nghi ngờ ăn cắp đề!"
Vẻ mặt Cố Ngộ khinh thường: "Mấy câu hỏi cấp độ ngu ngốc còn cần bài ?"
Thang Ninh khách quan : "Hôm nay tớ với là tới đây, cũng cơ hội chuẩn ."
"Được ." Cố Lê giơ ngón cái: "Vậy là IQ đè bẹp ."
Cố Ngộ thấy Thang Ninh đang giúp chuyện, đắc ý, liếc mắt thấy Trần Thạc thì thấy khó chịu ngang.
Anh với Cố Lê, nhưng đang gián tiếp chỉ trích ai đó: "Vẫn dựa não, mỗi tứ chi phát triển thôi cũng vô dụng."
Phải rằng, bốn ít nhiều vẫn chút ăn ý, hơn nữa đều giỏi ở lĩnh vực riêng, bù đắp cho .
Bất tri bất giác chỉ mất hơn một tiếng vượt qua nhiều phòng một cách suôn sẻ.
Tổng thời gian trò chơi là hai tiếng, bây giờ còn nửa tiếng cuối để thành căn phòng cuối cùng.
"Em cảm thấy chúng hy vọng vượt qua !" Cố Lê xoa tay: "Cũng khó như mạng nhỉ."
"Anh cũng thấy , bộ quá trình khá nhẹ nhàng." Trần Thạc tỏ ý đồng tình.
Cố Ngộ khẽ "Hừ" một tiếng, nghĩ bụng đóng góp duy nhất của trong cả quá trình chỉ là đạp xe đạp ở phòng thứ hai, những phần cần động não hầu như tham gia chút nào.
Nếu , chỉ dựa hai đó thì giờ họ vẫn còn kẹt ở cửa ải thứ ba.
khi họ đến căn phòng cuối cùng, họ liền nhận là gáy sớm.
Căn phòng cuối cùng là một trò chơi cần bốn hợp tác.
Ở giữa phòng một tấm bảng trắng, phía một máy chiếu, chiếu một hình mê cung lên bảng trắng.
Ở điểm "Start" đặt một quả bóng trắng, bên cạnh đặt bốn cây gậy màu khác .
Ở góc màn hình chiếu yêu cầu vượt qua của trò chơi , là bốn phân biệt từ bốn hướng đông nam tây bắc, dùng gậy chạm bóng, và để bóng qua lối của mê cung suôn sẻ.
Đầu tiên Cố Ngộ qua mê cung, nhanh chóng tìm một con đường ngắn nhất.
Mê cung khó, lẽ khó ở chỗ điều khiển.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/an-tuong-dau-tien-se-la-dinh-menh/chuong-215.html.]
Bốn mỗi cầm một cây gậy, chuẩn đồng thời ở bốn phía của quả bóng, cùng dùng sức nâng bóng lên.
Động tác khó khó dễ cũng dễ, quan trọng là sự ăn ý của bốn .
Chỉ cần lực một đồng đều là thể sẽ kẹp bóng.
Trong tình huống chỉ cần kẹp lên đến độ cao quy định dễ , còn di chuyển đến điểm chỉ định, luyện tập thì thể.
Hèn gì mạng nhiều tỷ lệ thành công của cửa ải cuối cùng thấp, nhiều về luyện tập đặc biệt cửa ải cuối cùng mới đến thử thách .
Mỗi đến chỗ rẽ đầu tiên bốn đều sẽ mắc .
Đối với thiếu kiên nhẫn như Cố Lê, thất bại liên tiếp khiến cô mất hứng thú.
"Ôi, cái khó quá!" Cố Lê đồng hồ, chỉ còn 15 phút cuối, cô cầm quả bóng ném thẳng chỗ "Đích" màn hình chiếu và : "Ném thẳng đây ?"
"Chắc chắn là ." Cố Ngộ khoanh tay, cô từ cao xuống, mắt liếc về góc của phòng: "Ở đây camera giám sát, nhân viên chắc chắn sẽ xem qua camera xem chúng thành nhiệm vụ ."
Cố Lê thở dài, bất lực trở vị trí ban đầu cầm lấy cây gậy: " tay em giơ mỏi quá ."
"Vậy thôi ." Trần Thạc với vẻ thương xót: "Không vượt qua cũng mà."
Cố Ngộ vốn mục tiêu gì về việc vượt qua , nhưng hiểu khó chịu với Trần Thạc.
Anh gì, chỉ ngược .
"Đã đến đây , thể dễ dàng từ bỏ chứ." Cố Ngộ với thái độ giáo huấn và đầy ẩn ý: "Nếu đối với việc gì cũng thái độ như thì quá thiếu trách nhiệm ."
Bản trai mắng thì thôi, còn kéo cả đối tượng tình cảm cùng.
Cố Lê để mặt mũi ở !
Cô về phía Thang Ninh với vẻ mặt cầu cứu.
Thang Ninh lập tức hiểu , vẫy vẫy tay : "Em cũng mỏi tay ."
Cố Ngộ lập tức lộ bộ mặt khác, đến bên cạnh Thang Ninh nắm lấy tay cô xoa xoa cổ tay: "Vậy chúng nghỉ ngơi một lát."
Cố Lê bên cạnh thấy cảnh , thực sự phục.
Một là bao giờ thấy trai nghiêm túc của mặt dịu dàng như nước thế , hai là phục sự hai mặt của .
Vốn định nghỉ ngơi một chút chiến tiếp, nhưng quá nhiều thất bại vẫn khiến họ nản lòng.
Thấy thời gian còn đủ để thành, đành từ bỏ.
Tuy chỉ là trò chơi, nhưng đến bước cuối cùng mà đến cùng vẫn chút tiếc nuối.
Sau khi hết giờ, nhân viên thấy vẻ mặt bốn đều lắm, tưởng là vì vượt qua mà thấy tiếc, nhiệt tình : "Không , hoan nghênh các bạn đến , chúc thể vượt qua suôn sẻ."
Sau khi khỏi phòng bí mật, bốn ngơ ngác .
Lúc nãy còn nhiệm vụ để đệm, giờ chỗ trốn.
Trước khi Cố Ngộ mở miệng, liếc Cố Lê và Trần Thạc, định mở miệng thì Cố Lê kéo tay Thang Ninh : "Em và Thang Ninh vệ sinh một lát."
Nhìn theo Thang Ninh Cố Lê kéo , Cố Ngộ liếc mắt Trần Thạc.
Phải rằng, trong cảnh lúc , ngay cả Cố Ngộ cũng thấy ngượng.
Cùng bắt gặp, ai cũng thể lý sự .
Trần Thạc vốn là khá tùy ý coi trọng chuyện gì, dù cũng là từng ngủ quên đến muộn trong kỳ thi đại học, thiếu nửa bài thi.
Việc nhà của bạn gái tương lai xác định quan hệ bắt gặp, mức độ bất ngờ trong cuộc đời chắc chắn xếp hạng nổi.
Trần Thạc hứng thú với loại phòng bí mật , hai tiếng đối với khá nhàm chán.
Anh lấy một gói thuốc trong túi , đưa cho Cố Ngộ: "Người em, hút thuốc ?"
" hút thuốc." Cố Ngộ lộ vẻ mặt chê bai khinh thường.
Trần Thạc cũng điều cất thuốc , thờ ơ cho tay túi.
Không con gái vệ sinh lúc nào cũng lâu thế .
Hai đàn ông đó cảm giác như đợi cả thế kỷ, về phía nhà vệ sinh nữ đến mức cổ sắp dài .
Cảm thấy cứ chằm chằm nhà vệ sinh nữ nữa sẽ hiểu lầm là biến thái mất.
Trần Thạc đành cố tìm chủ đề chuyện.
Nhớ phần đạp xe đạp lúc nãy, bụng nhắc nhở: "Người em, bình thường việc bận ?"
Vì lịch sự, Cố Ngộ trả lời khá thiện: "Cũng bình thường, ?"
" mở một trung tâm thể hình." Trần Thạc trực tiếp tiếp cận: "Lúc rảnh nên đến tập nhiều hơn..."
Cố Ngộ nghiến răng, cố gắng kiềm chế bản mới để nắm đ.ấ.m đang siết chặt nện mặt : "Cút…”