ẤN TƯỢNG ĐẦU TIÊN SẼ LÀ ĐỊNH MỆNH - Chương 169

Cập nhật lúc: 2025-01-17 15:22:28
Lượt xem: 22

Anh hiểu những gì Thang Ninh nói, có lẽ vì từ nhỏ thiếu thốn tình cảm, nên tất cả những điều tốt của người khác dành cho cô đều khiến cô lo lắng.

Có lẽ vì sợ được sợ mất, sợ những thứ chưa từng có một ngày nào đó sẽ lại mất đi.

Cố Ngộ cảm thấy thực sự phải để cô thích nghi dần, cần từ từ: "Được, nghe em."

"Dạ.” Thang Ninh cũng không muốn phá hỏng hứng của anh, thêm một câu: "Thỉnh thoảng làm một lần cũng được."

"Được." Cố Ngộ nửa đùa nửa thật nói: "Sau này em muốn ăn dưa hấu trái tim thì nói với anh là được."

Hai người ăn xong bữa tối đơn giản, quyết định đi bộ về nhà.

Cơ sở vật chất trong khu nhà cũ này của Thang Ninh không tốt lắm, đèn bên đường còn không sáng bằng đèn flash của điện thoại.

Bình thường Thang Ninh một mình đi trên đường vào ban đêm, đặc biệt là nửa đêm đều có cảm giác âm u lạnh sống lưng, nên cô cực kỳ không thích đi con đường này.

Nhưng bây giờ đi cùng Cố Ngộ, lại không hiểu sao cảm thấy khá lãng mạn.

Hai người cứ thế đi song song, vai kề vai, Thang Ninh đột nhiên nghĩ ra điều gì đó nói: "Đúng rồi, thứ bảy này nhóm em sẽ đi outing ở Hải Thành."

"Đi mấy ngày?"

"Ba ngày, sáng thứ bảy đi, tối thứ hai về."

Cố Ngộ định nói gì đó, rồi lại thôi.

Thấy anh không đáp lại ngay, Thang Ninh ngẫm nghĩ một lát rồi nói: "Tối thứ sáu em hẹn Cố Lê đi trung tâm thương mại mua quần áo."

"Anh có thể đi cùng không?" Cố Ngộ theo phản xạ trả lời.

"Không tiện... Lắm..." Thang Ninh nói lấp lửng: "Bình thường toàn hai người bọn em hẹn nhau."

"Được, biết rồi." Cố Ngộ hơi chua chát nói: "Không làm phiền thế giới hai người của các em nữa."

Từ giọng điệu của Cố Ngộ, Thang Ninh nghe ra chút ghen tuông mơ hồ, nhưng cô biết anh chỉ đang cầu được dỗ dành thôi.

Thang Ninh cố gắng dỗ anh: "Vậy, đợi em về chúng ta cũng đi thế giới hai người nhé..."

Không ngờ Cố Ngộ lại dễ dỗ như vậy, khóe miệng lập tức không nhịn được cười ra tiếng.

Khi đưa Thang Ninh đến dưới lầu, Cố Ngộ hơi lưu luyến nhìn cô đắm đuối: "Vậy sáng mai gặp nhé."

"Thực sự không cần làm phiền anh đến đón đưa em mỗi ngày đâu, anh cũng rất mệt mà." Thang Ninh thật sự xót Cố Ngộ.

"Nhưng gặp em mới khiến anh phấn chấn cả ngày được, nếu không anh sẽ buồn bã, không có tinh thần."

Thang Ninh biết mình không nói lại anh: "À được rồi, vậy mai gặp, chừng nào anh đến dưới lầu thì nhắn tin cho em."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/an-tuong-dau-tien-se-la-dinh-menh/chuong-169.html.]

"Ừm."

"Vậy em đi đây."

Thang Ninh vừa định quay người, cổ tay đã bị Cố Ngộ nắm lấy kéo lại.

Thang Ninh mất thăng bằng ngã vào lòng Cố Ngộ.

Cố Ngộ khẽ ôm cô, giọng nói ấm áp bên tai cô: "Đã bắt đầu nhớ em rồi."

Câu nói này, còn lãng mạn hơn bất kỳ lời tỏ tình nào.

"Sao em cảm thấy, anh hơi có chút não yêu đương nhỉ?" Thang Ninh cười trêu chọc.

"Có lẽ là hơi bị, nhưng đó cũng là mới mọc gần đây thôi." Cố Ngộ tự thấy lời này ngớ ngẩn, không nhịn được cười một tiếng.

Thang Ninh vỗ nhẹ đầu anh: "Vậy cũng tốt, mọc thêm chút nữa, sau này có thể bán được giá tốt."

Cố Ngộ cũng không hiểu nổi mình, tại sao lại cảm thấy cuộc đối thoại như vậy đặc biệt đáng yêu.

Rõ ràng trước đây anh từng cảm thấy những lời này vừa ngớ ngẩn vừa mất não.

Chê bai không thôi.

Con người quả nhiên làm gì cũng có báo ứng.

Trước đây anh đâu có thích người ta yêu đương lải nhải, giờ đến lượt mình rồi.

Nếu không phải Thang Ninh nói còn có việc phải về xử lý gấp, chắc có thể Cố Ngộ sẽ ở dưới lầu với cô cả đêm.

Cũng không thèm quan tâm đến deadline của mình nữa.

Cùng lắm là thức trắng đêm thôi, nhưng dành thời gian cho bạn gái là điều nhất thiết phải làm.

Cuối cùng lý trí của Thang Ninh chiến thắng, cô chào tạm biệt Cố Ngộ rồi lên lầu.

So với bình thường, Cố Ngộ ở dưới lầu nhìn đèn phòng Thang Ninh sáng lên lâu hơn một chút.

Hầu hết Thang Ninh đều chạy ra cửa sổ vẫy tay chào tạm biệt anh lần nữa.

Cảm thấy như vậy, mới tính là kết thúc chính thức một ngày.

Mấy ngày sau đó Cố Ngộ đều đến đón Thang Ninh đi làm về, tối thứ sáu Thang Ninh hẹn Cố Lê gặp ở trung tâm thương mại Ngân Thái.

Cô vốn định tự mình đi tàu điện ngầm qua đó, không ngờ Cố Ngộ vẫn đến công ty đón cô.

Thang Ninh có cảm giác như làm chuyện xấu, nên trong lòng rất bất an: "Lỡ Cố Lê thấy em xuống từ xe anh thì phải giải thích thế nào đây?"

"Khai thật thôi." Cố Ngộ nhún vai.

Loading...