ẤN TƯỢNG ĐẦU TIÊN SẼ LÀ ĐỊNH MỆNH - Chương 157
Cập nhật lúc: 2025-01-17 15:14:03
Lượt xem: 14
Có vẻ như sau khi nghe Cố Ngộ phân tích, những người mà cô ấy vừa cảm thấy khá ổn, trong chớp mắt đều cảm thấy hình như cũng không tốt lắm.
Cô ấy lật tới lật lui đột nhiên thấy Trần Trác, nói: "À đúng rồi, anh Trần Trác cũng không tệ đó."
Cố Ngộ nhìn cô ấy với vẻ mặt "Em không đùa đấy chứ" nói: "Cậu ta á, ba ngày tán tỉnh một cô gái, lần trước đi chơi em quên rồi à? Dẫn theo hai mối tình cùng lúc, như vậy mà em vẫn thấy đáng tin cậy?"
"Đúng nhỉ..." Cố Lê đảo mắt hỏi: "Vậy Doãn Sam và Tiền Tư Châu thì sao?"
"Không được, đều không phù hợp." Cố Ngộ không chút do dự.
Cố Lê tức giận đập túi xách vào đùi: "Ôi trời, anh làm em mất hết tự tin rồi."
Cố Ngộ ngừng một chút, bất đắc dĩ cười: "Em gái tốt của anh, bộ em định rà soát hết những người xung quanh luôn à.”
Cố Lê xua tay: "Ôi... Thà g.i.ế.c nhầm còn hơn bỏ sót."
"Vậy..." Cố Ngộ tò mò ghé lại gần, nhỏ giọng hỏi: "Vậy sao em lại bỏ qua anh?"
"Anh??!!!" Cố Lê nâng âm lượng lên gấp đôi: "Tại sao em phải đẩy vợ yêu quý của em vào hố lửa??!!!"
Câu trả lời này nằm ngoài dự đoán của Cố Ngộ.
Một hơi tiên khí suýt đã đứt đoạn.
"Sao... Sao anh lại là hố lửa?" Cố Ngộ tức giận.
"Anh như nào bộ anh không tự rõ ư?” Cố Lê không khách sáo liếc xéo anh một cái.
"Được rồi." Cố Ngộ chợt phản ứng lại, hình tượng của mình trong lòng Cố Lê vẫn là trai tồi, anh chỉ có thể thở dài bất lực: "Vậy nếu, anh nói là nếu, nếu anh chưa từng có bạn gái, em thấy anh và Thang Ninh có hợp không?"
Cố Lê rất nghiêm túc suy nghĩ về cái "Nếu" này một chút.
Thực ra từ trước đến nay mặc dù Cố Lê luôn miệng chê bai Cố Ngộ, nhưng không thể không thừa nhận, các mặt điều kiện và nhân cách của Cố Ngộ đều có thể nói là xuất sắc.
Nếu nhìn từ góc độ khách quan, từ góc độ một phụ nữ nhìn đàn ông, anh thực sự không thể chê vào đâu được.
Chỉ tiếc là, cái "Nếu" này không tồn tại, cái này không phải như uống rượu hút thuốc, nói bỏ là bỏ được, không thể coi như chưa từng xảy ra.
Nhưng thứ gọi là tình cảm, nói trắng ra tình đầu chỉ có một lần.
Có lẽ trong lòng mỗi người ít nhiều đều có rất nhiều "Tình đầu", bởi vì đó là một tình cảm thuần khiết nhất, thiện lương nhất, đẹp đẽ nhất.
Là tình cảm mà mỗi cô gái đều mơ ước và hướng tới.
Mà cái "Nếu" này đã không tồn tại, thì suy nghĩ về câu hỏi đó cũng không có ý nghĩa gì.
Cố Lê nhún vai, không quá để tâm đến lời anh: "Anh hỏi câu này rất vô nghĩa, sự thật anh là trai tồi vẫn không thể thay đổi được."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/an-tuong-dau-tien-se-la-dinh-menh/chuong-157.html.]
Cố Ngộ định mở miệng biện hộ, đột nhiên bị tiếng chuông điện thoại của Cố Lê ngắt lời.
Cố Lê vừa nhận điện thoại liền ân cần nói: "Alô là học trưởng phải không, vâng vâng, em muốn hỏi khi nào các anh rảnh thì gặp mặt. Được ạ, cuối tuần sau được phải không, em sẽ hẹn với cậu ấy, vâng vâng, tới đó gặp, tạm biệt."
Cố Ngộ nghe cuộc điện thoại này không khỏi nhíu mày: "Đã hẹn rồi à?"
"Đúng vậy, vợ nhà em là món hàng đắt giá, một khi tung ra thị trường giao dịch chắc chắn bị cướp đi trong nháy mắt!" Giọng điệu Cố Lê mang chút đắc ý.
Cố Ngộ thầm chửi một câu trong lòng, suy nghĩ bắt đầu bay đi.
Nếu con bé Cố Lê này thực sự bắt đầu giới thiệu đối tượng cho Thang Ninh, thì chắc chắn cô ấy sẽ không từ bỏ cho đến khi đạt được mục đích.
Đến lúc đó cho dù Thang Ninh thực sự không thích, chắc cũng sẽ vì nể mặt Cố Lê mà "Tiếp xúc xem sao", kiểu tiếp xúc nhiều giữa nam nữ độc thân như vậy, khó tránh khỏi sẽ nảy sinh tình cảm theo thời gian.
Không được, nhất định phải nghĩ cách chặn đầu.
Phải dập tắt ngọn lửa nhỏ khiến người đàn ông đó rung động.
Thứ bảy hôm đó Cố Ngộ gợi ý hỏi Cố Lê địa điểm hai người gặp mặt, Cố Lê nói đã hẹn họ ở một quán trà tại trung tâm thương mại Ngân Thái.
Hôm đó Thang Ninh vẫn trang điểm một chút, mặc dù cô muốn qua loa cho xong, nhưng nghĩ lại, cũng không thể làm mất mặt Cố Lê.
Trước khi gặp mặt, Cố Lê đã khen chàng trai sắp gặp mặt lên tận mây xanh rồi.
Tên chàng trai là Tề Tư Dị, trước khi gặp mặt Cố Lê đã giới thiệu WeChat của hai người cho nhau, hai người đã nói chuyện sơ qua vài câu.
Thực ra Thang Ninh có thể cảm nhận được đối phương cũng là người khá nội tâm, nội dung trò chuyện thường không quá năm chữ.
Khoảnh khắc của chàng trai có ảnh của anh ta, nên khi gặp đối phương Thang Ninh cũng không cảm thấy ngạc nhiên hay xa lạ.
Dù sao cũng giống hệt như trong ảnh, trông rất văn nhã, đeo một cặp kính không gọng, mặc một bộ vest khá đơn giản, nhìn vừa lịch lãm vừa có chút cảm giác công tử bột.
Tề Tư Dị trông rất đẹp trai, nổi bật trong đám đông.
Thang Ninh đã đến sớm hơn giờ hẹn mười phút, không ngờ đối phương đến còn sớm hơn.
Hai người gọi một chút đồ ăn đơn giản, rồi bắt đầu vào quy trình giới thiệu lần đầu gặp mặt.
Nói thật, quy trình này khiến Thang Ninh cảm thấy không thoải mái lắm.
"Xin chào, tôi là Thang Ninh." Thang Ninh mỉm cười gật đầu chào.
"Xin chào, Tề Tư Dị."
Thang Ninh mím môi, uống một ngụm nước: "Tôi là bạn thân của Cố Lê."