ẤN TƯỢNG ĐẦU TIÊN SẼ LÀ ĐỊNH MỆNH - Chương 155
Cập nhật lúc: 2025-01-17 08:13:16
Lượt xem: 45
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trước đây nhiều cơ hội về chuyện quá khứ của , bây giờ cô tâm sự với Cố Lê.
Hai bệt xuống bên cạnh bàn , Thang Ninh gác cằm lên đầu gối, khi say cô liền : "Tớ đến từ một thành phố nhỏ cấp ba, điều kiện gia đình tớ , lúc mới đại học tớ cũng cảm thấy gì, chỉ nghĩ đây là nơi học, tớ chỉ cần lo học tập là . tớ mới phát hiện, thực đại học là một xã hội nhỏ, chỉ học tập mà còn xem quan hệ giữa với , còn xem khí chất và gu thẩm mỹ của một . Tớ vẫn nhớ lúc mới đại học lâu, luôn chê tớ ăn mặc quê mùa, chỉ chê tớ, còn dạy tớ cách ăn mặc và trang điểm. Từ đó về , bắt đầu ít con trai tỏ tình với tớ, tớ cũng dần tự tin lên, thực tớ bao giờ tự ti vì xuất của ... Ít nhất đây là , nhưng trong lòng tớ luôn một niềm tin, đó là tớ dựa bản để những thứ tớ hằng mong ước..."
Nói đến đây, Thang Ninh đột nhiên nhớ đến cảnh Tống Mạn Tư giới thiệu đối tượng hẹn hò cho Cố Ngộ, nghĩ đến vẻ mặt tự tin của bà khi nhắc đến cô gái đó, cô khẽ thở dài : " nhiều chuyện chỉ dựa bản là tác dụng, nhiều thứ, cả đời tớ cũng thể đổi , dù cố gắng hết sức cũng nắm giữ , xứng đáng, lúc cảm thấy thực
sự mệt mỏi cả thể xác lẫn tinh thần, cảm thấy nhiều thứ dường như ở ngay mắt, nhưng xa xôi vô cùng."
Cố Lê xót xa cô hỏi: "Lần về nhà, xảy chuyện gì đúng ?"
"Tớ từng với là tớ một trai ruột ..." Thang Ninh hỏi.
Cố Lê với tính cách hồn nhiên thực sự để tâm đến chuyện lắm, chắc chắn : "Hình như hồi đại học nhắc đến, nhưng chỉ một hai thôi."
Thang Ninh thở dài : "Tớ và trai đều là con ngoài giá thú của tớ, lẽ cùng một ba, đến giờ tớ vẫn kết hôn, con tớ... Có chút vấn đề về quan niệm, thể là trọng nam khinh nữ, mà thực sự thể là kỳ thị phụ nữ, bà coi thường bản , cũng coi thường tớ, cũng vì thái độ luôn thấp kém của tớ mà trai tớ trở nên kiêu ngạo tự đại. Hai tuần , chính là ngày chia tay, bệnh viện ở quê gọi điện tớ gặp tai nạn xe, và tớ về. Thực tớ tớ nên về, nhưng... Có một lý do đặc biệt, tóm giống như ông trời sắp đặt , nên hôm đó tớ quyết định về. Sau khi về trả tiền viện phí xong, trai tớ nhân lúc tớ để ý lấy trộm túi của tớ, lấy tất cả tiền tớ thêm từ đại học đến giờ từ thẻ ngân hàng của tớ. Thực tớ tình hình cụ thể gia đình tớ cho , mà vì tớ thấy những chuyện đó khó , tớ lo lắng thương hại tớ, nhưng tớ cũng sợ nghĩ quá lạnh lùng quan tâm đến tình ... tớ thực sự... Không nơi đó nữa, tớ nữa..." Nói đến đây Thang Ninh liền thành tiếng.
Cố Lê ôm lấy cô, lúc đầu cũng gì, suy nghĩ một lúc mới : "Đừng buồn, đây của , tớ xin vì nhiều quá khứ đau buồn như ."
Thang Ninh chôn mặt lòng Cố Lê lắc đầu, giọng bịt kín: "Trước đây cơ hội với , cũng dám với , vì cuộc sống của hạnh phúc như , tớ thấy mặt tối tăm buồn bã của thế giới , nên vui vẻ nên phiền não gì cả."
Cố Lê thở dài: "Có lẽ vì những chuyện khác trong cuộc sống quá thuận lợi, nên mới tổn thương lớn như trong tình cảm."
Thang Ninh nửa đùa nửa thật : "Vậy tớ thà tổn thương lớn như trong tình cảm, để cho cuộc sống tha cho tớ một chút."
Cố Lê xoa xoa đầu cô: "Không , chắc chắn vợ của tớ sẽ tổn thương trong tình cảm, nhất định gặp một nhất, đến cứu rỗi , chữa lành cho . Cậu , may mắn của con luôn bảo , may ở một mặt , nhưng sẽ may mắn ở một mặt khác."
Mặc dù cảm thấy Cố Lê vô lý, nhưng Thang Ninh vẫn nể mặt: "Tốt nhất là đúng, nếu đến lúc đó tớ cũng tình cảm tổn thương thì tớ sẽ tìm cho lẽ đấy nhé."
Nói đến đây, Cố Lê khỏi than thở: "Sao sống vất vả như ? Cậu từng nghĩ đến cách nhẹ nhàng hơn ?"
Thang Ninh ngẩng đầu cô : "Cách nhẹ nhàng?"
"Tức là..." Cố Lê ngừng một chút : "Cậu từng nghĩ đến việc tìm một địa phương đáng tin cậy để yêu đương kết hôn, như cũng lo lắng về việc ở , áp lực trong công việc và cuộc sống cũng lớn như , đồng thời còn chăm sóc ."
Thang Ninh Cố Lê, trong đầu lập tức hiện lên khuôn mặt của Cố Ngộ, cô lắc đầu : "Đâu dễ dàng như ."
"Thôi nào, xuất sắc như , chỉ cần thì gì là dễ?" Cố Lê vỗ n.g.ự.c : "Những thứ khác tớ dám chắc, nhưng tớ nhiều trai đáng tin cậy, nếu hứng thú, tớ sắp xếp cho các quen nhé, bắt đầu từ bạn bè, quan tâm cũng mà."
Thang Ninh vẫn d.a.o động, từ chối.
Cố Lê thấy cô che che giấu giấu như , : "Hay là... Chẳng lẽ... Cậu thích ?"
Có lẽ cái gọi là trong lòng quỷ, chính là cảm giác .
Rõ ràng đối phương chỉ một câu bình thường, trong mắt Thang Ninh giống như một sự phán xét.
Trong khoảnh khắc đó, cô đột nhiên lo lắng thứ giấu trong lòng sẽ phát hiện.
Mặc dù nó xa, nhưng là điều thể để lộ ánh sáng.
Tình cảm , vì một lý do đặc biệt nên phủ thêm một lớp cảm giác cấm ky.
Thang Ninh nuốt nước bọt một cái, trong vài giây ngắn ngủi cô suy nghĩ nhiều vấn đề.
Hiện tại cô thể hợp lý cắt đứt liên lạc với Cố Ngộ, cũng thể ngơ tình cảm dành cho Cố Ngộ.
Đã như thì tình yêu chính là một quả b.o.m hẹn giờ nguy hiểm.
Vậy nhất định cố gắng tìm cách cắt đứt sợi dây đúng kín đáo khi nó phát nổ.
Chỉ cần cuối cùng quả b.o.m phát nổ, thì ngoài bản , ai về sự tồn tại của nó.
Thứ thường chiến thắng lý trí sự bình tĩnh, mà là sự tưởng tượng.
Sợ rằng một ngày nào đó những tưởng tượng sẽ trở thành cảm xúc thể che giấu.
Vì dập tắt chúng từ sớm.
"Tớ thích ai cả.” Thang Ninh : "Cậu giúp tớ giới thiệu xem ."
"Thật ư???" Đây là đầu tiên Thang Ninh chấp nhận để Cố Lê giới thiệu đối tượng, cô phấn khích kìm : "Cuối cùng vợ của tớ cũng thông suốt, yêu đương nghiêm túc ?"
Thang Ninh khổ một cái gần như thể thấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/an-tuong-dau-tien-se-la-dinh-menh/chuong-155.html.]
Chỉ trời mới lý do cô đồng ý, là vì lo Cố Lê phát hiện tình cảm nhỏ nhoi của cô dành cho Cố Ngộ.
Cách nhất để giấu con tim thật của , chính là thể hiện một trái tim giả.
Cô đồng ý để Cố Lê giới thiệu đối tượng cho .
Ít nhất cũng khiến lời "Chưa thích ai" của trở nên thuyết phục hơn.
Cố Lê thuộc phái hành động, cô lập tức tìm kiếm WeChat, lật tìm hào hứng giới thiệu từng với Thang Ninh.
Thực Thang Ninh đều mấy hứng thú với những trai đó, chỉ cố gắng bình luận vài câu để tỏ qua loa.
Lúc Thang Ninh liếc thấy điện thoại đặt bàn của chớp chớp, một tin nhắn mới.
Cô di chuyển qua lấy điện thoại lên .
Là tin nhắn Cố Ngộ gửi đến.
Mint: [Ngẩng đầu trăng sáng.]
Thang Ninh vẫn hiểu rõ ý nghĩa câu , đột nhiên thấy Cố Lê bên cạnh : "À, trai tớ đến lầu , tớ về đây, liên lạc qua WeChat nhé!"
Cố Lê thu dọn đồ đạc quên với Thang Ninh tối về sẽ gửi vài tấm ảnh trai để cô "Chọn phò mã".
Cô uống một hết chỗ rượu còn , lí nhí vài câu rời .
Thang Ninh tin nhắn của Cố Ngộ, đột nhiên nghĩ điều gì đó, ánh trăng bên cạnh chỉ dẫn, cô dậy đến cửa sổ.
Quả nhiên cô thấy đang đút hai tay túi dựa lưng cửa xe, ngẩng đầu cô.
Góc độ và tư thế của , vẻ thấy mấy .
mỗi , nhịp tim vẫn kiểm soát mà đập nhanh hơn.
Thang Ninh vẫy tay chào , cũng giơ một tay lười biếng vẫy chào cô.
Không lâu , cô thấy Cố Lê từ cửa lớn lầu nhà cô lên xe.
Cố Ngộ đợi cô lên xe mới chậm rãi mở cửa xe của .
Trước khi bước xe ngẩng đầu Thang Ninh một cái, khóe mắt chứa nụ , ánh mắt dịu dàng.
Như lâu gặp, tham lam nỡ cô thêm một cái.
Ánh mắt đó khiến Thang Ninh kìm rung động.
Thang Ninh đột nhiên nhớ đến tin nhắn Cố Ngộ gửi.
Cô mở WeChat : "Ngẩng đầu trăng sáng, cúi đầu nhớ Cố..."
Đọc đến đây, dừng một chút, khẽ nhỏ: "Cúi đầu nhớ... Cố Ngộ."
Sau khi Cố Lê lên xe, Cố Ngộ khởi động ngay, mà chằm chằm điện thoại đợi một phút.
Thấy Thang Ninh trả lời [Cúi đầu nhớ Cố Lê] thì mỉm .
Cố Ngộ khóa màn hình .
Anh liếc Cố Lê bên cạnh: "Hôm nay uống nhiều ?"
"Không uống nhiều." Cố Lê lười để ý đến Cố Ngộ, đang bận rộn gửi tin nhắn điên cuồng cho mấy trai chuyện.
Suốt chặng đường Cố Ngộ hỏi gì Cố Lê cũng lơ đễnh trả lời qua loa.
Cuối cùng nhịn nữa, nhân lúc đèn đỏ giật điện thoại cô : "Này, chuyện với em đấy, em thể nghiêm túc một chút ?"
"Ôi, đừng phiền em." Cố Lê bực bội giật điện thoại : "Việc liên quan đến hạnh phúc cả đời của vợ em đấy."
"Hạnh phúc cả đời?" Cố Ngộ khó hiểu cô .
" , lẽ vợ em thông suốt , để em giới thiệu bạn trai cho !" Cố Lê vỗ vỗ túi xách, dây xích kim loại phát âm thanh trong trẻo da cừu.
Mí mắt Cố Ngộ giật mạnh, là phản xạ điều kiện hành động vô thức.
Lòng bàn tay vô ý đập mạnh vô lăng.
Xe lập tức phát tiếng còi chói tai.
Âm lượng quá cao, nuốt chửng cả tiếng chửi thề đầy phẫn nộ buột từ miệng .