Sau khi xong, hai đều ồ lên.
Chỉ Cố Ngộ xong, khóe miệng kìm nhếch lên.
Thang Ninh vội giải thích: "Thì... Bây giờ đang ở cùng một xe, em 'Ở cùng *' cũng vấn đề gì."
*Tác giả dùng 在一起, nghĩa là ở cùng nghĩa là yêu .
Mọi đang chơi trò chơi, nhiều câu buột miệng trong thoáng chốc thực đại diện cho điều gì cả.
đó cũng chính là điểm thú vị của trò chơi , trọng tâm là nội dung, mà là cách trong cuộc cố gắng giải thích một cách hợp lý khi chỉ định.
Doãn Sam thấy thú vị, lập tức vỗ tay: "Tiếp tục tiếp tục."
Bốp bốp bốp.
Lần tăng tốc độ lên một chút.
Doãn Sam: "Có thật ?"
Bốp bốp bốp.
Ứng Anh: "Không nữa."
Bốp bốp bốp.
Thang Ninh: "Chỉ đùa thôi."
Bốp bốp bốp.
Doãn Sam: "Vậy Cố Ngộ."
Bốp bốp bốp.
Ứng Anh: “Anh thích ai?"
Bốp bốp bốp.
Thang Ninh: " nghĩ là."
Bốp bốp bốp.
Doãn Sam: "Có lẽ là."
Bốp bốp bốp.
Ứng Anh quanh, đầu óc thực sự kịp phản ứng, buột miệng : "Là Doãn Sam."
Cố Ngộ đang tập trung lái xe, từ từ thốt một âm dài: "Cút..."
Cả xe nhịn ồ lên.
"Em phát hiện trò chơi thực sự thú vị." Ứng Anh nóng lòng bắt đầu vòng tiếp theo.
Không khí khuấy động lên, nhịp độ tiếp theo cũng nhanh hơn .
Bốp bốp bốp.
Ứng Anh: "Thời tiết đang."
Bốp bốp bốp.
Thang Ninh: "Rất đó."
Bốp bốp bốp.
Doãn Sam: "Khiến ."
Bốp bốp bốp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/an-tuong-dau-tien-se-la-dinh-menh/chuong-113.html.]
Ứng Anh: "Đi biển."
Bốp bốp bốp.
Thang Ninh: "Ở bãi biển."
Bốp bốp bốp.
Doãn Sam: " thấy."
Bốp bốp bốp.
Ứng Anh: "Cố Ngộ đang."
Bốp bốp bốp.
Thang Ninh: "Bên bãi cát."
Bốp bốp bốp.
Doãn Sam: "Cởi áo ."
Bốp bốp bốp.
Ứng Anh: "Cởi quần ."
Bốp bốp bốp.
Thang Ninh: "Cởi tất ."
Bốp bốp bốp.
Doãn Sam: "Cởi..."
Lúc Cố Ngộ lái đến khu nghỉ ngơi, đột ngột đạp phanh: "Đủ đủ ."
Anh xuống xe, vòng qua mở cửa xe bên Doãn Sam, khó chịu với : "Đoạn đường còn lái , cứ chơi kiểu nữa thì chẳng khác gì biến thái."
Doãn Sam cũng thấy chơi tiếp kiểu thực sự sẽ ảnh hưởng đến hình tượng của , hơn nữa Cố Ngộ cũng lái phần lớn quãng đường, đến lúc để nghỉ ngơi .
Doãn Sam đổi chỗ với Cố Ngộ, khi ghế lái, thắt dây an nhắc nhở: "Các em đừng trêu nhé, kỹ năng lái xe của , hễ phấn khích lên là chừng sẽ phanh gấp đấy."
" em sợ nhịn ." Ứng Anh : "Hay chúng đổi sang trò chơi nhẹ nhàng hơn nhé."
"Được đấy!" Thực Thang Ninh cũng ngại trò chơi , bởi vì thời gian phản ứng quá ngắn, miệng nhanh một chút là dễ bừa.
"Chúng đổi sang thử thách ăn ý nhé, dù cũng đúng ba , chơi trò hợp." Ứng Anh giải thích luật chơi: "Là một đặt câu hỏi, đếm một hai ba, ba cùng trả lời, xem hai nào ăn ý với hơn, thua búng trán."
So với trò chơi , trò rõ ràng nghiêm túc hơn nhiều, Thang Ninh vội vàng đồng ý: "Được, trò vẻ cần động não nhiều."
"Ok, chúng bắt đầu nhé, em ." Ứng Anh : "Màu sắc yêu thích, trắng đen, một hai ba."
Ứng Anh: "Đen."
Thang Ninh: "Trắng."
Cố Ngộ: "Trắng."
Ứng Anh chu môi: "Được , hai một điểm, tiếp tục."
Người đặt câu hỏi tiếp theo là Thang Ninh, cô suy nghĩ một lúc hỏi: "Thích mèo chó, một hai ba."
Ứng Anh: "Mèo."
Thang Ninh: "Chó."
Cố Ngộ: "Chó."