Ẩn Hôn Với Ảnh Đế - Chương 59:1
Cập nhật lúc: 2025-06-28 03:41:11
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngài Dụ lại bị mèo Ragdoll được nuôi dưỡng trong nhà cắn nữa rồi.
Anh ôm con mèo vào trong lòng, siết chặt lại để cho cô không được di chuyển lung tung, sau đó cho cô xem vết xước cô vẽ lên trên người mình, trên cơ bụng cũng có vết xước do cắn và cào.
Chớ đừng nói đến tấm lưng rắn chắc ở phía sau, lúc ở trên giường đã bị móng vuốt của cô cào tới cào lui.
Một phần của nguyên nhân là do người đàn ông trưởng thành này bắt nạt cô, còn phần khác là do cô không hiểu chuyện.
Dụ Cảnh Hàng cởi bỏ nút áo ở cổ tay, cho cô xem cách tay mình, sau đó lại nghiêm túc dạy dỗ cô: “Em tự mình xem đi, hả? Lớn như thế này còn cắn người, có biết xấu hổ…”
Mèo nhỏ ngoảnh mặt quay đi, chòm râu rung rung lên, không muốn suy nghĩ gì hết, cái m.ô.n.g nhỏ bị đánh hai cái, bị dọa vội chạy đi.
Mèo nhỏ dùng đôi mắt vô tội của mình nhìn anh, khuôn mặt đẹp đẽ, đôi mắt hồn nhiên đáng yêu.
Dụ Cảnh Hàng hờ hững nhìn lại.
Cô nhìn cánh tay rắn chắc của người đàn ông một chút, hổ dữ muốn kiếm mồi, chuẩn bị ra tay cắn người, lại bị người đàn ông kia nhấc lên đặt ngồi trên sofa, chỉ có thể tiếp tục cúi đầu uể oải.Anh bất đắc dĩ, quay lại hôn lên khuôn mặt non nớt mịn màng của Tề Chân.
Cô quay mặt đi, lại bị tên đàn ông kia cứng rắn giữ lại,
bụng trắng mềm mại của cô cũng bị hút một lần, còn có cái đệm thịt phấn nộn và cặp đùi mảnh khảnh thẳng tắp cũng không tự nhiên mà vặn vẹo.
Tề Chân cảm thấy bản thân bị khi dễ quá nhục.
Ông chồng của mình có lúc rất biến thái nha.
Dụ Cảnh Hàng đã chuẩn bị món dưỡng sinh được làm từ nhiều loại ngũ cốc cho cô, sau khi cô ngoan ngoãn uống khoảng nửa bát mới đi thu dọn bát đĩa, dẫn cô ra ngoài hoa viên đi dạo một vòng.
Tề Chân vẫn không vui vẻ, miễn cưỡng lắm mới để anh cầm tay dắt đi.
Tề Chân ngồi bên cạnh cái hồ của hoa viên nhà họ không muốn đi bộ nữa, lại bị Dụ Cảnh Hàng cõng lên đi bộ một vòng, hít thở không khí trong lành, cứ buồn tẻ ngây dại trong nhà cũng không tốt cho sức khỏe.
Cô nói chuyện vui vẻ với Dụ Cảnh Hàng, nghiêng đầu dịu dàng hôn anh một cái.
Mặc dù anh vẫn không có biểu cảm gì hết, nhưng Tề Chân biết anh đã sớm nguôi ngoai rồi.
Họ đứng hôn nhau từ từ bên dưới gốc cây, Mặc dù đây là chuyện bình thường như cơm bữa rồi, nhưng đối với Tề Chân mà nói thì mỗi lần hôn với chồng liền có chút ngượng ngùng.
Cô nghiêng người dựa vào lòng anh không nói gì.
Dụ Cảnh Hàng kề vào trán của cô gái nhỏ, bất lực nói: “Sau này không có chồng nữa thì phải làm sao?”
Tề Chân ngây người nhìn anh.
Nước mắt bắt đầu chầm chậm tuôn ra: “Sẽ không có trường hợp không có chồng xảy ra.”
Anh trêu chọc cô gái nói, không ngờ cô lại khóc rồi, anh lập tức ôm lấy cô nhẹ nhàng dỗ dành.
Kết quả nước mắt của Tề bảo bối như mương vỡ đê, khóc thút thít lau thấm đẫm lên áo của anh, đặc biệt thương tâm.
Dụ Cảnh Hàng hứa hết lần này đến lần khác với cô, nói sẽ không bao giờ nhắc đến chuyện này nữa, lại còn đồng ý cho cô ăn kem ở trong tủ lạnh.
Anh bế cô vợ nhỏ của mình về nhà, sau đó mở tủ lạnh ra cho cô.
Nhưng lại không có kem trong đó.
Dụ Cảnh Hàng tiếc nuối nói: “Hết kem rồi.”
Tề Chân nhìn anh, vành mắt và mũi đều đỏ hết lên.
Nếu bạn không dỗ dành được cô, thì dự đoán là đến buổi tối cô nhất định sẽ hành hạ anh đến c.h.ế.t mất.
Gần nhà có một siêu thị nhập khẩu, Tề Chân nói muốn đến đó, Dụ Cảnh Hàng liền dẫn cô ra ngoài mua kem.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/an-hon-voi-anh-de/chuong-591.html.]
Tề Chân đeo khẩu trang, đôi mắt to tròn chớp chớp rất đáng yêu, lại bị anh dắt tay đến tủ lạnh.
Dụ Cảnh Hàng lấy một chút táo đỏ Cẩu Kỷ và một số gia vị nêm, khi anh quay lại, thì Tề Chân đã ngồi xuống, lắc lư xe đẩy một vòng quanh siêu thị.
Lấy bảy tám loại kem khác mùi vị và nhãn hiệu khác nhau, còn có lấy thêm mấy túi đồ ăn vặt, thậm chí còn có quả bưởi vàng óng rất to.
Thấy chồng đã quay lại, cô lập tức vẫy vẫy tay.
Dụ Cảnh Hàng: "..."
Trái tim anh tan nát, nhấc Tề Chân xuống khỏi xe đẩy: “Chỉ được lấy một vị.”
Tề Chân vặn vẹo, nhón chân lên nói: “Hừm…em tự mình mua.”
Cô có rất nhiều rất nhiều tiền, tiểu phú bà này có thể mua toàn bộ chỗ kem này về.
Phản nghịch chống đối không muốn nghe lời.
Dụ Cảnh Hàng nhìn cô: “Chọn một cái.”
Hai người họ đối mắt giăng co nhìn nhau một lúc.
Khí thế của Tề Chân càng ngày càng yếu đi.
Mèo nhỏ ủ rũ, lết đuôi kéo xe đẩy đi, nhặt từng cái kem bỏ về tủ kem.
Sắp xếp gọn gàng, ngoan ngoãn nghiêng đầu nhìn anh….
Lại bị anh xoa xoa đầu.
Tề Chân chọn vị kem banana split, bên trong có chứa dâu tây, phô mai và hồ đào, vị ngọt vừa phải, hương vị đậm đà mà mềm mại.
Khi thanh toán nhân viên thu ngân dường như phát hiện ra điều gì đó, nhưng cũng không có biểu hiện kỳ lạ ra ngoài, bởi vì là ở đây nằm ở vị trí tiểu khu, cho nên có rất nhiều nhân vật nổi tiếng đến siêu thị mua đồ, cũng không phải người giàu nào cũng đem việc nhà giao cho người khác.
Có lần con ch.ó Chu Quân Thần đeo kính đen đi mua vài túi thức ăn cho chó, bị mọi người search cười nhạo.
Chỉ có điều nhìn thấy ảnh đế Dụ Cảnh Hàng cũng là lần đầu tiên, đặc biệt hơn là anh còn dẫn theo cô vợ mới cưới đi nữa.
Nhìn mặt mày xem ra cũng là một cô gái rất xinh đẹp.
Nhân viên thu ngân nhìn ngài Dụ, cho nên tốc độ tính toán dường như không nhanh lắm.
Cô ấy lấy kem dâu, chuối, phô mai, hồ đào có in hình con bò nhỏ và nhìn nó một cách cẩn thận.
Cô ấy đỏ mặt hỏi Dụ Cảnh Hàng: “Thưa anh, cái này cũng là của anh sao?”
Đây là một đề tài đã biết rõ đáp án còn cố ý hỏi ra.
Mê Truyện Dịch
Tề Chân tức giận, đeo khẩu trang khó chịu nói: “Đương nhiên là đúng rồi.”
Nghe ra giọng nói rất mềm mại, không có ý gì là công kích.
Nhân viên thu ngân cúi đầu và gói kem vào một hộp cách ly nhiệt độ riêng biệt.
Dụ Cảnh Hàng cúi xuống nhìn cô ấy, lại bị Tề Chân đạp cho một cái.
Sau khi đóng gói xong, nhân viên nữ thu ngân đỏ mặt đưa cái túi cho ngài Dụ: “Cảm ơn quý khách đã đến, hoan nghênh anh về sau sẽ lại đến.”
Đi ra khỏi siêu thị, Tề Chân tức giận: “Không thèm đến nữa, hừ, chúng ta sẽ đến mua ở siêu thị đối diện, đúng không? Chồng.”
Dụ Cảnh Hàng rất thức thời mà đáp lại: “Đúng.”
Tề Chân tiếp tục càu nhàu.