Lạc Lâm Trân im lặng thật lâu không trả lời, sau đó mới nói: “Đợi lần sau đi”Tề Chân cũng không miễn cưỡng.Cô và Dụ Cảnh Hàng bay chuyến bay sáng sớm, quay về nhà ở Thượng Hải trước.
Kết quả về đến nhà thì phát hiện có ra một chút máu.Nhưng không có cảm giác gì.Dụ Cảnh Hàng ngồi trên giường nói chung là rất dịu dàng ân cần, hôm qua cũng giống như vậy.
Nhưng có thể thời gian làm có chút lâu, có mấy tư thế cô chưa có thử qua nên có chút hơi sâu.
Lúc chồng quay về, nhìn thấy vợ yêu của mình ăn kem một cách quang minh chính đại, ăn hết nửa hộp mà ánh mắt còn tròn xoe lấp lánh.
Anh có chút bất lực, phiền não vì cô không nghe lời, anh định giáo dục cô theo thói quen.Tề Chân*có lý chẳng sợ (hoặc là cây ngay không sợ c.h.ế.t đứng) nói: “Hình như chỗ đó của em đang chảy máu.”Cô ăn một miếng kem dâu lớn, hai má phồng lên, giọng nói của cô mềm nhũn vì lạnh.
Nhưng ánh mắt thì cực kỳ hạnh phúc.Cô gái nhỏ rụt người lại, thẳng lưng nói: “Đều là tại anh, cho nên anh không thể la em.”
Dụ Cảnh Hàng ôm lấy cô, không có quản việc cô ăn kem lạnh nữa, thấp giọng nói: “Bảo bối ngoan, đưa cho chồng xem thử, chạy m.á.u có nghiêm trọng không.”Tề Chân giãy dụa, nhẹ giọng nói: “Không sao đâu, đã dán băng vệ sinh rồi, ăn một chút kem lạnh thì đỡ hơn rồi.”
Lần đầu tiên cô cũng ra một chút máu, nhưng không có nói với ngài Dụ, bởi vì lúc đó có chút xấu hổ với anh.Ngài Dụ bình tĩnh nhìn cô, nói: “Đi, dẫn em đi bệnh viện.”
Cô có chút căn thẳng, hơi kem thổi ra và nói: “Sẽ tự lành thôi, em không muốn đi.”Sau đó, cô đang cầm kem và bất ngờ bị ôm đi, toàn thân vẫn còn được bọc trong một chiếc áo khoác dày.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/an-hon-voi-anh-de/chuong-564.html.]
Ông chồng dẫn cô đi Lương Hòa kiểm tra, do thân phận đặc biệt, Tề Chân trực tiếp chen ngang tiến vào.Bà nội Giang Sa không ngờ rằng lần gặp gỡ sau với cô gái nhỏ này lại là ở khoa phụ khoa.
Tâm trạng không kém gì bắp cải bị heo cuốn, cải thảo cải chíp đều không còn chút vị đắng nào.Không có vấn đề gì lớn, chỉ có chút tổn thương thôi.
Nhưng thân là trưởng bối nhìn cô trưởng thành, sau khi kiểm tra xong thì lại đau lòng cho đứa trẻ này.Tiểu Chân có chút không hiểu, bị một người đàn ông trưởng thành ôm trong lòng mà vặn vẹo, nâng khuôn mặt trắng nõn dịu dàng lên.Cô càu nhàu: “Nhìn đi.”
Tuy nhiên lại bị đánh hai cái liên tiếp, dựa vào trong lòng anh không nói lời nào.Bà cụ kê thuốc cho cô, đeo kính đọc sách, dặn dò: “Để tránh lây nhiễm, sắp tới đừng quan hệ tình dục”.
Mê Truyện Dịch
Bệnh viện này có rất nhiều người, thậm chí dù là bệnh viện tư nhân cũng không ít, Tề Chân đội mũ, mặc áo khoác dày đi ra ngoài, cả đường có chút kinh hãi.Kết quả là ngay khi ra khỏi cửa, thì đã gặp một phụ nữ trẻ đang mang bầu cùng chồng đỡ eo, nhìn thấy họ cô không thể không nhìn thêm nữa.
Tề Chân có chút xấu hổ, nắm lấy cổ tay áo của anh.
Dụ Cảnh Hàng cúi đầu che mặt Tề Chân lại, bảo vệ vợ đi ra ngoài.Kết quả vừa về đến nhà, thì nhận được điện thoại đầy tức giận của bà nội Tề.Tề Chân bị bắt nhận điện thoại.Bà nội nói: “Nếu không phải bà nội Giang Sa của con cho ta biết, thì bà nội sẽ không biết! Có chuyện gì với con? Nếu con không làm hỏng cơ thể của con, con sẽ không dừng lại phải không?”
Tề Chân oan ức nói: “Là anh ấy làm hư con, bà trách con làm gì.”Bà nội: “… …”Dụ Cảnh Hàng nhận điện thoại.Bà Chu lập tức càng tức giận hơn.Bà cụ không vui nói: “Con bé rất là mỏng manh, nếu va chạm mạnh sẽ sưng tấy lên, nếu mệt mỏi sẽ phát bệnh .......”
Thái độ của Dụ Cảnh Hàng rất tốt, khiêm tốn thừa nhận lỗi của mình: “Là con không đúng, tức thời không khống chế được mình, sau này con sẽ không như vậy nữa.”Cái đuôi nhỏ vòng qua sau lưng anh, ô ô không vui, chồng của cô ở trên giường thật sự quyến rũ.