Đều là những mẫu cơ bản của các thương hiệu lớn, cái không khắc chữ là thương hiệu Brilliant màu hồng trà.
Hoàng Văn Tĩnh từng nhìn thấy Tề Chân đeo qua một lần, đặt ở trên tay rất nhã nhặn lịch sự, cô ta vẫn còn nhớ đến bây giờ.
Kinh Tử đeo tai nghe trở về, nhìn cô ta nhưng lại không nói gì.
Hoàng Văn Tĩnh lập tức giải thích: "Cô ấy đồng ý rồi."
Kinh Tử đeo tai nghe, tiếp tục nghe nhạc.
Bữa tiệc diễn ra vào đêm Giáng Sinh sẽ đến sau hai ngày nữa.
Hoàng Văn Tĩnh bắt đầu tìm kiếm lễ phục để mặc, mua một chiếc ở trên mạng, vốn cô ta rất vừa lòng, nhưng bây giờ lại cảm thấy không hợp với túi xách.
Cô ta chợt nhớ tới, trong một hoạt động vào tháng trước.
Tề Chân bị buộc phải làm người dẫn chương trình, mặc một chiếc váy ngắn rất đẹp.
Cô tiên nhỏ đứng ở trên sân khấu, cầm bản thảo của MC, giọng nói nhẹ nhàng, lộ ra đôi chân trắng nõn thẳng tắp, bả vai mỏng manh yếu ớt, lúc đi giày cao gót như ẩn như hiện lộ ra một chút màu hồng dưới để giày.
Có mấy người đàn anh nhìn mà muốn rớt mắt.
...
Trước lễ Giáng Sinh Dụ Cảnh Hàng có một tiệc rượu.
Dụ Cảnh Hàng sợ cô cô đơn, liền nói với cô: "Em đến nhà Chu Quân Thần, có tiệc Giáng Sinh đấy."
Tề Chân nằm trên sofa, mái tóc đen xõa ra, đạp đạp xe đạp.
Mê Truyện Dịch
Cô nghiêng đầu chớp chớp mắt, hơi thở gấp nói: "Nhưng mà e không quen anh ấy, có có người lạ ở bữa tiệc không?"
Dụ Cảnh Hàng dịu dàng dỗ dành cô: "Đều là người quen cả thôi, như là vợ chồng Trần Ngao, còn có vợ chồng Hoắc Hải Nguyên đều là bạn bè tốt của chồng em."
Tề Chân cuối cùng vẫn đi.
Bởi vì cô biết đó đều là một ít bạn tốt của Dụ Cảnh Hàng, không đi lại một chút cũng không được.
Ừ ừ, quan trọng nhất là ở ngay trong khu nhỏ này, cũng không cần đi quá xa nha.
Nhà của Chu Quân Thần có phong cách trang trí không giống nhà của họ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/an-hon-voi-anh-de/chuong-493.html.]
So với sự đơn giản và thoải mái của nhà họ thì nhà của Chu Quân Thần lại vàng chói mắt, bồn cầu dát vàng, nắm cửa còn là kim cương, rõ ràng là thể hiện bản thân siêu có tiền.
Thưởng thức thật sự là vừa to vừa giàu.
Nói là tiệc nhưng thật ra cũng không nhiều người, chỉ có ba năm cặp. . . Vợ chồng, còn có Chu Quân Thần chó độc thân này nữa.
Tề Chân mặc áo len và áo khoác chạy đến biệt thự của Chu Quân Thần.
Bởi vì cô lạc đường, số nhà còn hơi loạn nên phải một lúc mới đến nơi.
Chu Quân Thần ngậm điếu thuốc, xáo bài, chỉ ra bên ngoài nói: "Sao phiền phức nhà Lão Dụ sắp đến rồi."
Lúc đầu party này chắc chắn là sẽ hơi trắng trợn chút, nhưng lão Dụ sợ đứa nhỏ không ai quản, lại sợ đứa nhỏ nhàm chán.
Buộc Chu Quân Thần phải đổi party s.e.x.y nóng bỏng hỗn loạn thành tiệc trà phù hợp cho trẻ em.
Vợ của Hoắc Hải Nguyên cũng là người ngoài giới, rất thích lên Weibo chia sẻ cuộc sống hằng ngày với chồng, đăng vlog rồi đi du lịch.
Gần đây cô có ghi lại thời gian mang thai hằng ngày, cách vài ngày lại cập nhật một lần, có trăm vạn fan trên Weibo.
Cô cầm máy ảnh, bụng rất lớn, nói với gương bản thân hôm nay mặc cái gì, lại nói son môi màu nào đẹp.
Hoắc Hải Nguyên không nói nên lời: "..."
Chu Quân Thần châm chọc: "Còn hơn con gấu nhỏ đó."
Tề Chân đi vào, quấn trong gió tuyết, mặc một chiếc váy ngắn xếp li, chân trắng nõn thẳng tắp.
Cô đưa áo lông nhung tròn tròn đưa cho người giúp việc trong nhà o Chu Quân Thần.
Vợ của Hoắc Hải Nguyên Ôn Nhàn đang cầm máy ảnh, nhìn thấy cô gái nhỏ có chút ngạc nhiên.
Cô có nước da trắng như tuyết, khuôn mặt trẻ con tròn trĩnh, đôi mắt thì tròn xoe.
Khiến cho tình thương của mẹ của phụ nữ tràn ra.
Ôn Nhàn xoay người cười tủm tỉm nói: "Em là cô vợ của cậu Dụ à?"
Tề Chân đỏ mặt, gật đầu gọi: "Em chào chị ạ."
Ôn Nhàn lớn hơn cô gần mười tuổi, thật ra gọi dì cũng không kém nhiều lắm.
Đặc biệt Ôn Nhàn lại sắp có đứa nhỏ, lập tức đã như điện giật mềm lòng.