Mềm mại giống như miếng đậu hủ, bị sờ một chút cô lập tức rúc đầu vào chăn, tiếp tục ngọt ngào ngủ say.
Đã ngủ rồi.
Hoàng Văn Tĩnh lập tức cười cười nói: “Chồng của cậu ấy rất thương cậu ấy, có thời gian nhàn rỗi thật là tốt.”
Không ai quan tâm đến cô ta.
Mấy ngày nữa là sinh nhật của Hoàng Văn Tĩnh, cô ta nói rằng có hẹn với đám người Phương Mẫn Nghi ở bên kia.
Lý Viện Viện lập tức nhìn cô ta bằng một ánh mắt xem thường: “Đồ ngốc, cả ngày bị người ta lừa gạt như một con quay, đến lúc c.h.ế.t rồi vẫn còn kiếm tiền cho người ta.”
Tuy nói là như vậy, nhưng thật ra con người của Hoàng Văn Tĩnh cũng không tệ, chỉ là đầu óc bị thiếu mất một sợi dây thần kinh, cũng không phải là bọn họ chưa từng chăm sóc cho nhau.
Trong ngày sinh nhật, sáng sớm cô ta đã nhận được quà của Lý Viện Viện và Kinh Tử.
Buổi tối, khi Hoàng Văn Tĩnh trở lại ký túc xá, cô ta mới phát hiện trên bàn đặt một hộp quà đựng đồ mỹ phẩm của phụ nữ.
Được đóng gói một cách rất tinh xảo.
Sau đó cô ta hỏi Lý Viện Viện: “Ai tặng vậy?”
Lý Viện Viện nói: “Chân Bảo đấy, cậu ấy nghe nói hôm nay là sinh nhật của cậu.”
Trong lúc nhất thời Hoàng Văn Tĩnh có ngũ vị tạp trần*, cũng không biết phải nói như thế nào.
*Ngữ vị tạp trần: Mặn, ngọt, đắng, chua, cay trong cùng một lúc.
Mấy ngày nay cô ta bận rộn đi tìm công việc thực tập, bận rộn mở rộng vòng bạn bè, vừa mới bắt đầu... Tiếp xúc với trang điểm, cũng không thể không bắt đầu học cách bôi son trát phấn.
Cô ấy cũng hỏi đám người Lý Viện Viện, nên mua mỹ phẩm của hãng nào mới tốt.
Chính mình do dự cả một thời gian, cuối cùng mua xong dường như nó không quá thích hợp với làn da của cô ấy, vẫn luôn không có tác dụng
Món quà này được đưa tới là nằm ở trên lưỡi dao.
Cô ấy không hề nghĩ tới, vậy mà Tề Chân lại có thể quan tâm đến chính mình như vậy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/an-hon-voi-anh-de/chuong-4810.html.]
Lý Viện Viện lập tức mắng chửi cô ấy: “Đừng đừng! Cầu xin cậu, đừng làm như thể cậu ấy coi trọng bộ dáng của cậu, không thể nào đâu.”
Hoàng Văn Tĩnh: “……”
Lý Viện Viện chưa nói, trong dịp sinh nhật của chính mình, Chân Bảo đã tặng cho cô ấy một cái lắc tay phiên bản giới hạn của VCA, viết đầy một tấm thiệp chúc mừng, những từ ngữ vô nghĩa vô cùng nhiều, chữ tròn thình từ cục từng cục, còn ngây ngốc lén nhét vào trong ngăn kéo của cô ấy.
Đấy mới là quà sinh nhật dành cho bạn thân của Tề Chân.
Cho dù Tề Chân được cưng chiều đến mức tính cách có chút ngây ngô, nhưng không phải là cô không hiểu ai thích cô, ai không thích cô.
Hoàng Văn Tĩnh thấy phía dưới có đặt một tấm thiệp chúc mừng nhỏ, trên đó chỉ viết những từ ngữ tinh tế đơn giản “Chúc cậu sinh nhật vui vẻ”.
Cô ấy ngồi xuống, chuẩn bị chờ Tề Chân trở về để nói lời cảm ơn với cô.
……
Đáng tiếc chờ đến tận đêm Tề Chân cũng không trở về.
Ngày hôm sau là cuối tuần, cô đã về nhà ở bên cạnh bà nội rồi.
Bà nội véo lên cái mũi của cô, giả vờ tức giận: “Con nhóc không có lương tâm, sau khi gả cho người ta rồi cũng không thèm về ở với bà nội, Cảnh Hành đi công tác ở nước E rồi nhỉ? Bà đều nhìn thấy được lúc lướt Weibo.”
Bà cụ có một tài khoản Weibo được V vàng, đơn giản chính là xác nhận thân phận cổ đông của Lương Hoà, bình thường bà cũng không hay đăng bài lên Weibo, mà chỉ thích đi xem bài viết ở khắp mọi nơi, thuận tiện nhìn ngắm ảnh phong cảnh của các đất nước .
Hơn nữa...... Cuộc sống xa xỉ của phú bà đã ở tuổi xế chiều chính là khoa khoang số lượng lớn các loại vòng cổ kim cương đá quý cùng với những bất động sản khu biệt thự ở danh nghĩa và cả các loại du thuyền.
Vì thế bà đã nhận được một số lượng fans quỳ l.i.ế.m rất lớn.
Mê Truyện Dịch
Canh Cá Tái Bạo: Chờ tôi già rồi, tôi có thể sống trong cuộc sống giàu có như Chu nữ sĩ không?
Cá Hầm Cải Chua Táo Bạo trả lời Cá Chanh Táo Bạo: Không đâu, cô sẽ không thể như vậy, bạn phải đầu thai vào một gia đình tốt, dòng tộc có lịch sử dày trăm năm giống như người ta, cả đời ở trong danh viện làm bà chủ.
Tôi Nhặt Rác Rưởi ở Hogwarts: Bà nội, cháu có thể gọi bà là bà nội không? Khi nào bà cố nội mới mang cháu về hào môn danh viện làm cô chủ? [ Husky ]
Tề Chân: “……”
Tề Chân lập tức mở to mắt ra nói: “Không có chuyện gì lớn mà, tại sao bà lại lướg Weibo chăm chỉ như vậy.”
Bà nội nói: “Nó sắp trở lại rồi nhỉ?”