Dụ Cảnh Hàng biết, cô đã đồng ý rồi.
Anh lấy chiếc áo mưa ra, hôn hôn lên vành tai của cô, âm thanh trầm thấp bảo cô đeo lên cho chồng.
Tề Châm cảm thấy thẹn đến mức khuôn mặt cô trở nên đỏ bừng, đầu không quay lại, tay cũng bắt đầu run lên.
Sau đó cô bị người đàn ông đè ở trên giường.
……
Sau khi chấm dứt, cô lại được anh bế đi tắm rửa.
Vì thế, Dụ Cảnh Hàng lại làm cô vợ nhỏ của mình ở trong bồn tắm một lần nữa.
Thậm chí người đàn ông còn rất nhàn nhã thoải mái, anh thuận tay đổ sữa bò vào bồn rồi rắc cánh hoa hồng lên trên sau đó mới tắm.
Màu da của thiếu nữ hòa quyện với màu trắng đục của nước sữa, cũng không biết là cái nào mới càng rạng rỡ mê người hơn.
Mà khi da thịt của cô ở trong bồn nước, làn da ấy càng trở nên tinh tế bóng loáng hơn, chuyện quan hệ cũng không khiến cho cô bị đau đớn như vậy.
Nó làm cho cô thoải mái hơn rất nhiều.
Tề Chân ôm lấy cổ chồng mình, tiếng thở dốc hổn hển vang lên không ngừng.
Tròng mắt cô đã ướt át phiếm hồng, nhưng lại rất lo lắng mà véo lên cơ bắp của người đàn ông, trong đầu loé lên ánh sáng trắng như pháo, cô vẫn rất kiên trì hỏi anh: “Ở trong nước…… Ư…… Bao..., không có vấn đề gì chứ?”
Dụ Cảnh Hàng không trả lời lại cô, rất nhanh ý thức của cô đã mất đi sự tỉnh táo.
Mê Truyện Dịch
Thân thể của anh quá mạnh mẽ, làm cho cô không có cách nào chịu được ** của người đàn ông.
……
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/an-hon-voi-anh-de/chuong-475.html.]
Ngày hôm sau khi Tề Chân tỉnh lại, cô lập tức cắn vài cái lên trên người anh, sau đó còn tức giận mà đánh anh.
Cả một buổi sáng cô cũng không thèm để ý đến anh nữa.
Dụ Cảnh Hàng ăn nói khép nép dỗ dành cô, nhưng vẫn bị Chân Bảo chống cằm không cho hôn.
Cô tức giận nói: “Anh lại câu dẫn em, ghét chồng nhất!”
Người đàn ông trưởng thành với khí chất mạnh mẽ, cơ bụng rắn chắc gợi cảm, cùng với đường cong mượt mà của cơ thể, đối với phụ nữ có chồng đã có kinh nghiệm mà nói, điều này rất khó để chống cự.
Cô biết Dụ Cảnh Hàng ở trên giường mê người như thế nào.
Đặc biệt là khi anh dụ dỗ cô vợ nhỏ của mình, chính xác là một tên súc sinh gì.
Đến khi vẻ mặt ngốc nghếch của cô lấy lại được tinh thần, thì cả người cô đã biến thành hình chữ X, bị đè ở trên giường.
Dụ Cảnh Hàng nhéo bàn tay nhỏ của cô, đặt ở bên môi liên tục hôn xuống, dịu dàng dỗ: “Là chồng không đúng, Chân Bảo đừng giận nữa.”
Tề Chân hừ hừ hai tiếng, sau đó cẩn thận liếc mắt nhìn anh một cái, rồi đặt con búp bê vải ở bên cạnh chính mình tiếp tục ăn cơm.
Tề Chân liếc mắt nhìn Dụ Cảnh Hàng một cái, cô yên lặng dùng thẻ của anh, trực tiếp mua hẳn 500 quyển album của thần tượng mới.
Dụ Cảnh Hàng: “……”
Rất tốt, cuối cùng cô cũng học được cách chọc cho chồng tức giận là như thế nào rồi.
……
Bọn họ không ngây ngốc ở Áo Thành lâu lắm, bởi vì bọn họ cần phải trở về Hải Thành trước, cho nên lúc này bọn họ phải trở về rồi.
Tuy rằng, ngày giỗ của ông nội là vào gần giữa năm, nhưng mà lần này bà nội đã gọi bọn họ về trước ngày, lúc trước khi bà gọi điện thoại tới, bà còn trịnh trọng nói rằng, muốn mời Chu Bỉnh và ông cụ tới đây.
Khi trở về, bọn họ sẽ phải chia ra bay hai chuyến bay khác nhau.