Người đàn ông mở cửa đi vào, vội vàng xách con mèo nhỏ từ trong bồn tắm lên.
Đôi mắt Tề Chân sáng lấp lánh, không tức giận, run run rẩy rẩy, đưa khuôn mặt dính đầy nước vào mặt anh.
Dụ Cảnh Hàng cúi đầu nhìn cô.
Cô gái nhỏ hôn sườn mặt anh, ôm cổ anh làm nũng nói: “Chúng ta cùng nhau tắm đi.”
Dụ Cảnh Hàng nói: “Anh đã tắm rồi.”
Cơ bụng người đàn ông rắn chắc rõ ràng, đường cong cơ bắp mượt mà, có được dáng người khoẻ khoắn mê người, năng lực ở trên giường cũng rất xuất chúng.
Cô đã hiểu vì sao lại có nhiều cô gái, muốn hoang đường với anh một chút.
Cô gái nhỏ nói ở bên tai anh: “Bồn tắm rất lớn, một mình em tắm rất lãng phí.”
Với sự hiểu biết về vợ mình của người đàn ông, cô nói cùng nhau tắm, rất có khả năng chỉ là ý đơn thuần trên mặt chữ.
Tắm dưới sữa màu trắng, ngồi đối diện nhau.
Hoa hồng thấp thoáng, da thịt mềm mại non nớt, còn có người vợ mới cưới.
Lãnh địa bị anh khai thác quá ngây ngô, lại thấy không thể ăn được.
Dụ Cảnh Hàng không vì vậy mà thay đổi, lấy khăn tắm lau khô thân thể cho cô.
Bàn tay to của anh cách lớp vải dệt vẫn còn độ ấm, dứt khoát lưu loát lau khô tóc cho cô, sợi tóc xù xù lộn xộn.
Trực tiếp ôm cô về trên giường, nhét vào trong ổ chăn, thuận tay lạch cạch tắt đèn.
Cô gái nhỏ bị anh xách tới xách đi, giống chỉ con mèo nhỏ xù lông không vui.
... Trong bóng đêm Tề Chân xoay người, gác chân ở trên người anh.
Bàn tay to khô ráo của Dụ Cảnh Hàng sờ sờ da thịt tinh tế của cô, bất đắc dĩ khàn khàn nói: “Ngủ đi, một hai phải bắt ông xã làm em.”
Tề Chân ấm ức, mềm mại nói: “Chính là anh không cho em tìm đồ lót, cũng không có váy ngủ, vì sao lại gấp gáp như vậy chứ, em là nước lũ và thú dữ sao?”
Tề Chân phối hợp nâng chân lên, cho anh sờ sờ một chút.
Người đàn ông bất đắc dĩ đứng dậy, mặc quần áo cho cô, xoa xoa đầu.
Dụ Cảnh Hàng ôm tiểu loli vào trong lòng ngực, mùi hương sữa ngọt ngào quanh quẩn, còn có mùi hương hoa hồng nhàn nhạt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/an-hon-voi-anh-de/chuong-463.html.]
Người đàn ông không nhịn được nói một tiếng: “Ngủ đi.”
Anh ôm bảo bối nũng nịu, định chợp mắt ngủ.
Tề Chân mở to hai mắt nhìn anh, sau đó cố gắng giãy giụa từ trong lòng n.g.ự.c người đàn ông ra, tự mình ngoan ngoãn ôm chăn, cuộn tròn yên tĩnh nhắm mắt.
Một thân một mình thơm tho ngọt ngào.
Dụ Cảnh Hàng ở trong bóng đêm trợn mắt, hơi có chút bất đắc dĩ.
Ngủ rồi ôm vào trong lòng n.g.ự.c cũng không chịu, sẽ ưm ưm từ chối.
……
Ngày hôm sau, bọn họ đợi đến sắp chạng vạng tối mới ra cửa, đi tới buổi b.ắ.n pháo hoa cuối cùng của Hogwarts.
Tề Chân không thể mặc quần áo lộ bụng.
Cô gái nhỏ chọn quần áo cả nửa ngày, mặt đã xị xuống rất dài.
Tức giận, tức giận sao trên bụng mình lại có thể có thịt như vậy.
Quần áo là Dụ Cảnh Hàng thu dọn, đại đa số cô thậm chí còn chưa từng mặc đến.
Dụ Cảnh Hàng tùy tay lấy ra một bộ, ném cho cô.
Là một bộ váy hai dây kiểu Pháp màu trắng, không có phụ kiện gì, thanh thuần đáng yêu.
Tề Chân ngửa đầu nhìn anh, cọ xát hai cái, cuối cùng coi vẫn mặc vào.
Cô sợ bị người ta chụp ảnh, cho nên cố ý đeo mũ che nắng và kính râm.
Mê Truyện Dịch
Trước khi ra cửa còn ông xã ôm đi bôi mấy lớp kem chống nắng, hu hu không vui, ở trên đùi anh uốn éo không hợp tác.
Tề Chân cảm thấy trên người đều có thể xoa ra bùn, sợ cô phơi nắng cháy da cũng không thể xoa nhiều như vậy chứ.
Sắp chạng vạng tối, mặt trời cũng không gắt như vậy.
Cô bị ông xã đánh hai cái vào mông, tiếng nói trầm thấp khàn khàn, dứt khoát nói: “Còn động đậy nữa thì mặc áo khoác đi ra ngoài.”
Làn da cô quá trắng, không bôi kem chống nắng cẩn thận thì rất dễ bị thương, đến xác suất bị bệnh ngoài da cũng sẽ tăng lên.
Dụ Cảnh Hàng muốn bảo vệ cô rất cẩn trọng, không cho phép cô ở trong tầm mắt của mình, có bất cứ khả năng chịu thương tổn nào.
……