Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Ẩn Hôn Với Ảnh Đế - Chương 38:1

Cập nhật lúc: 2025-06-28 03:36:42
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tề Chân cúi đầu nhìn mình, rồi mờ mịt sợ hãi nhìn anh: "Nhưng em phải đi học rồi."

Dụ Cảnh Hàng không giữ cô lại, cô nhanh như chớp đi dép hình con lợn nhỏ kêu chít chít suýt chút nữa ngã trên mặt đất.

Người đàn ông trưởng thành thực sự đau đầu.

Anh muốn đưa vợ mình đến trường, nhưng lại bị cô nghiêm khắc từ chối, đành phải nhờ chị Tôn đưa cô đi học vậy.

Tề Chân sờ mái tóc ngắn của anh, cúi đầu hôn môi anh, trên người vẫn còn mùi hương sữa thơm.

Cô gái trẻ mặc váy dài xếp ly màu xám, đi tất trắng, khoác vào chiếc áo hoodie màu hồng nhạt, bên trên viết dòng chữ "Anti social social club" màu trắng ngà.

Dụ Cảnh Hàng nhíu mày.

Cô gái trẻ để lộ chân dài mảnh khảnh mà thẳng tắp, ngồi trên người anh, bắt chéo chân.

Cô đeo cặp sách hình trong phim hoạt hình trên lưng, ôm mặt anh mổ nhẹ một cái, đắc ý hả hê nói: "Uhm, nếu chồng bị người ta chụp được thì phải làm sao đây?"

Cô đội mũ chống nắng ngư dân, vẫy vẫy tay chào ông chồng già: "Em đi đây."

Chờ lúc chị Tôn gấp gáp chạy đến xách Lolita đi thì cô vẫn còn đang vung tay nhỏ với Dụ Cảnh Hàng.

Thật sự vô cùng phản nghịch.

Nhưng vẫn tốt hơn nhiều so với anh lúc trẻ tuổi.

Ít nhất biết phải về nhà, cũng biết mình đã có chồng.

Cô đi rồi, Dụ Cảnh Hàng đốt điếu thuốc.

Ngón tay thon dài của người đàn ông kẹp lấy điếu thuốc, ngồi bên cạnh cửa sổ sát đất chậm rãi nuốt mây nhả khói, sắc mặt lạnh lùng mà bình tĩnh, không nhìn ra được đang suy nghĩ gì.

Anh có thói quen hút thuốc nhưng từ sau khi cưới vợ xinh thì hút càng ngày càng ít hơn.

Mặc dù có thì cũng tránh Tề Chân, thay quần áo khác, không dám để cô ngửi thấy mùi khói thuốc.

Cô ngửi thấy mùi khói thuốc sẽ không thoải mái.

Anh gọi điện thoại sai trợ lý đưa đến chút rau củ và tôm cá tươi sống, chuẩn bị làm bữa tối cho cô.

Trợ lý còn chưa đến, Tề Chân đã gọi điện thoại cho anh.

Đầu dây bên kia có hơi ồn ào, nhưng giọng nói của cô vẫn vô cùng trong trẻo: "Tối nay em không về nhà ăn cơm được, em có hẹn đi chơi với các bạn học mới rồi! Buổi tối em tự gọi xe về cũng được."

Đàn ông trưởng thành không tổ: "..."

Dụ Cảnh Hàng dịu dàng mỉm cười: "Chú ý an toàn, chơi vui vẻ nhé."

Tề Chân bưng mặt, làm duyên: "Chồng à, em yêu anh!"

Chờ đến lúc trợ lý đưa rau củ tôm cá đến, Dụ Cảnh Hàng bỏ phần lớn vào tủ lạnh, chỉ làm cho mình một phần salad tôm, nước sốt ăn kèm và một ly rượu vang đỏ.

Anh chụp một bức hình rồi đăng lên nhóm bạn bè.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/an-hon-voi-anh-de/chuong-381.html.]

Dụ Cảnh Hàng: [ hình ảnh ] bữa tối

Bạn bè trong group thi nhau khen ngợi.

Mê Truyện Dịch

Hoắc Hải Nguyên: Vợ cậu đâu?

Dụ Cảnh Hàng đáp lại Hoắc Hải Nguyên: Đến trường rồi.

Hoắc Hải Nguyên: Ài, vợ tôi ngày nào cũng ở nhà với tôi, gần đây cô ấy mang thai, ha ha.

Dụ Cảnh Hàng trả lời Hoắc Hải Nguyên: ...

Chu Quân Thần: Khà khà bé gấu đi học rồi sao? Chăm chỉ học hành thế à? Đi cũng được, tối mai đi bar ở bể bơi nhé [ che miệng ][ che miệng ]

Dụ Cảnh Hàng không phản ứng gì.

Trần Ngao: Một mình cũng tốt, hửng thụ khoảnh khắc yên bình đi.

Thư Nhan trả lời Trần Ngao: Anh vào phòng sách đi! Chúng ta cùng nhau nói chuyện về cuộc hôn nhân này.

Trần Ngao: M Dụ Cảnh Hàng

Dụ Cảnh Hàng trả lời Trần Ngao: [ mỉm cười ]

...

Qua một lúc sau, cô gái nhỏ mới giơ ngón tay cái lên.

Qua 10 phút, phát hiện không có sau đó nữa rồi.

Thực ra hôm nay cô không dám nói với chồng mình vốn định về nhà.

Chỉ là xảy ra chút sự cố.

Sau khi đi học, huấn luyện viên dạy bơi của cô nói: "Cô bé, em phải thả lỏng người ra, như thầy vậy này..."

Tề Chân đạp nước hai lần, cô ùng ục ùng ục chìm xuống.

Ngoi lên tiếp tục học, huấn luyện viên bơi lội mặt đầy bọt nước.

Cô ùng ục ùng ục, rầm rầm, tiếp tục chìm xuống.

Lặp lại vài chục lần, Tề Chân bị sặc uống mất mấy ngụm nước, sắc mặt lại như thuyền bị chìm.

Huấn luyện viên như già đi năm mươi tuổi.

Thầy ném cho cô gái nhỏ một cái phao: "Cô gái nhỏ chơi một mình một lát đi nhé."

Cô ôm phao bơi qua bơi lại, bơi tới . . Rồi bơi lui, bọt sóng văng tung tóe.

Phao bơi không cẩn thận rời tay, bay ra khu vực nước sâu, vì người không đủ cao, cô không phát hiện ra giới hạn khác biệt, cố gắng với lấy phao bơi, nhoài người về trước hai bước nước đã chìm đến mũi.

Cô uống mấy ngụm nước, n.g.ự.c khó chịu, được ai đó túm chặt cổ tay từ phía sau kéo về phía khu vực nước cạn.

Loading...