Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Ẩn Hôn Với Ảnh Đế - Chương 37:3

Cập nhật lúc: 2025-06-28 03:36:38
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tề Chân được cô nhắc nên mới nhớ ra.

Lúc còn nhỏ thì hình như cô còn biết một chút, nhưng có lần bà nội đưa cô ra biển trơi, bởi vì nhỏ con quá nên thiếu chút nữa trượt ra khỏi chiếc phao, bị rơi xuống nước uống mấy ngụm nước biển liền, về nhà xong thì bị sốt.

Vì thế mà mẹ cô đã rất giận bà cô, say đó thì không cho cô đi bơi nữa.

Cô đến bây giờ vẫn còn tiếc nuối, hơi ám ảnh với nước.

Lúc Tề Chân xuống tầng, Dụ Cảnh Hàng đeo mắt kính không tròng đọc báo.

Giọng cô hơi khàn, bảo anh là mình không tìm được đồ bơi.

Dụ Cảnh Hàng lật một trang báo mới, xem tin tức thời sự, nhẹ nhàng nói: “Vậy thì đừng đi học nữa, ở nhà với chồng đi.”

Tề Chân mở to mắt: “Không muốn ở chung với người già cô quạnh đâu. Chỉ báo với anh một tiếng tôi, em tự đi chọn bikini đẹp vậy.”

Dụ Cảnh Hàng: ‘...”

Anh lấy chìa khóa, đưa cô đến trung tâm thương mại bán đồ xa xỉ ở gần nhà, đeo khẩu trang cho cô.

Ôm cô gái nhỏ đang chống đối vào đằng sau xe, cô lăn lộn một chút xong thì cũng chạm chân xuống mặt đất được, bị anh dắt tay đi.

Dụ Cảnh Hàng có mong muốn bảo vệ và khống chế rất mạnh với vợ mình trong phương diện nào đó.

Ở lớp học bơi không biết có bao nhiêu cậu trai trẻ tràn đầy sinh khí nữa.

Bọn họ là người cùng lứa tuổi, lại có sở thích giống nhau. Mấy cậu trai trẻ thích một ai đó nhanh lắm, tình cảm mãnh liệt mà khoa trương. Chỉ có anh đến tuổi này mới kín tiếng thôi.

Tề Chân bị anh dắt tay đưa đi, thực ra cô cũng không hiểu sao Dụ Cảnh Hàng cứ cúi đầu nhìn cô mãi.

Trung tâm thương mại này không có quá nhiều người bởi vì hôm nay là ngày trong tuần, hơn nữa trung tâm thương mại cũng vừa mở cửa không lâu.

Hai người đi vào trong rất chậm rãi, người ra đón tiếp hai người họ đứng hình mất vài giây, hỏi: “Anh, anh là Dụ Cảnh Hàng sao?”

Thực ra cũng không cần anh trả lời, người đàn ông chỉ cười một cái thôi.

Chị lễ tân đỏ mặt, vui kinh khủng.

Vì vẫn còn trách nhiệm của nghề nghiệp, nên cô ấy vẫn giữ được bình tĩnh, chỉ là vui đến mức tay run lên cả, nhìn ra chắc là cô rất thích anh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/an-hon-voi-anh-de/chuong-373.html.]

Cô vừa giới thiệu các mẫu mã, vừa khen anh: “Mấy đoạn trích phim mới của anh tôi đều xem hết rồi, đến lúc bắt đầu chiếu chắc chắn tôi sẽ đi mua vé đi xem, chúng tôi đều biết anh sẽ không làm những người hâm mộ chúng tôi thất vọng đâu mà. Nghe nói “Ngoài nơi hoang dã” có cảnh tình cảm của anh và ảnh hậu Thư Nhan, là thật sao?”

Dụ Cảnh Hàng nhẹ nhàng nói: “Xin lỗi, tôi không tiết lộ được.”

Tề Chân chớp chớp mắt, đeo khẩu trang không nói gì, chỉ cúi đầu nhìn xuống ngón chân.

Cô ta biết cô là bà xã của Dụ Cảnh Hàng. Cô đeo khẩu trang, chỉ lộ ra làn da trắng muốt mịn màng, chiếc váy dài màu xanh bạc hà, nhìn chỉ như một cô gái nhỏ mười mấy tuổi thôi.

Cô ta không biết nói gì, chỉ đành khen vài câu: “... Đây là bà xã của anh sao? Đúng là xinh đẹp quá.”

Dụ Cảnh Hàng cười nhẹ, cúi đầu nhìn Tề Chân, xoa xoa tay cô.

Cô đứng sát anh hơn, cô không thích tiếp xúc với người hâm mộ của anh lắm.

Anh rất nhẹ nhàng, lịch sự, nói với vẻ bất lực: “Cô ấy hơi hướng nội.”

Cô ta vội vàng nói: “Không sao đâu.”

Mê Truyện Dịch

Bàn tay lớn nắm lấy tay cô, rất ấm áp, Tề Chân ngẩng đầu lên nhìn anh.

Dụ Cảnh Hàng dỗ cô rất dịu dàng: “Bảo bối thích kiểu gì?”

Tề Chân hơi do dự, nhìn mấy kiểu đồ bơi rồi không nói gì, lại ngẩng đầu lên nhìn anh.

Thời gian hơi gấp, Dụ Cảnh Hàng lấy luôn một bộ đồ bơi một mảnh có thêu logo, bộ đồ được cắt may kiểu khá an toàn, không hề lộ ra những bộ phận đặc trưng của con gái.

Tề Chân cứ nhìn chằm chằm bộ đồ bơi có một chiếc dây buộc qua vai, chân cô như mọc rễ vậy, không hề di chuyển, chiếc đuôi xòe xuống đất, như một chú mèo tai ngắn đáng thương vậy.

Dụ Cảnh Hàng nói với cô nhân viên: “Cả bộ này nữa.”

Cô khá vui, lắc lắc tay của Dụ Cảnh Hàng.

Cô nhân viên biết Dụ Cảnh Hàng, nuông chiều cô vợ nhỏ này vô cùng, vậy nên mới cười giới thiệu: “Mặc đồ bơi đi biển sao? Có thể xem chiếc túi đi biển này của chúng tôi, dây đeo rất thoải mái, mẫu này trong nước thiếu hàng nhiều lắm. Anh rất may mắn, bã xã anh đáng yêu như vậy, có thể thử chọn mẫu màu hồng....”

Cô nhìn bà xã nhỏ của Dụ Cảnh Hàng, phát hiện ra người ta chẳng hứng thú gì cả.

Chỉ có Dụ Cảnh Hàng nắm tay cô gái nhỏ muốn xem túi, trang sức cho cô. Cho dù anh có vẻ rất bình tĩnh, trầm ổn nhưng người khác vẫn nhìn ra được sự hạnh phúc nho nhỏ của người chồng lớn tuổi muốn chiều cô vợ trẻ này.

Cô vợ nhỏ đeo khẩu trang cúi đầu chơi điện thoại, lông mi dày mà dài, ở khóe mắt có một nốt ruồi lệ, đeo chiếc nhẫn giống chồng cô trên ngón áp út.

Từ góc nhìn của cô nhân viên, đây giống như một trò chơi thay đồ cần nạp rất nhiều tiền nổi tiếng toàn quốc. Điều khiến người khác bất ngờ là tỉ lệ quần áo thu thập được đạt đến 98%.

Loading...