Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Ẩn Hôn Với Ảnh Đế - Chương 31:4 Tróc trùng

Cập nhật lúc: 2025-06-28 03:06:17
Lượt xem: 26

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Anh bỗng nhiên bật cười, không nhanh không chậm nói: “Đây là một điều bình thường phi thế giới, một sự thật gần với sự thật trong lĩnh vực triết học, nhưng nó không phải là điều mà tôi sẽ tập trung vào hôm nay.”

Sinh viên Đại học S đều có tố chất rất cao, Dụ Cảnh Hàng không có tương tác với người khác, dù có thét lên cũng rất nhỏ tiếng. Người đàn ông ôn hòa nói: “ Tôi khi còn trẻ từng rất kiêu ngạo, chi nên khi mất cân bằng sẽ giống như con tằm mùa xuân sau khi lột kén, phần còn lại chẳng còn ý nghĩa gì.”

Sinh viên dưới khán đài vẫn còn nhỏ, kỳ thực không có cách nào hiểu được sự chua xót trong đó, đa phần là hoang mang mà hai mặt nhìn nhau. Lý Viện Viện nắm c.h.ặ.t t.a.y cô.

Dụ Cảnh Hàng cười cười, nhẹ nhàng mà bình thản: “Điều này không làm bạn nản lòng, nó chỉ khiến bạn bối rối. Và ‘bình thường’ là câu trả lời thích hợp nhất cho cuộc sống mà tôi đã từng trải qua.”

Có một nam sinh đeo kính nhấc tay lên đặt câu hỏi, cầm microphone đứng lên: “Vì vậy mà anh cưới một người vợ tầm thường sao?”

Đôi mắt Dụ Cảnh Hàng dịu dàng không thấy đáy, im lặng suy nghĩ: “Câu hỏi này cực kỳ quan trọng, vợ tôi chắc chắn sẽ để tâm đến, tôi cần suy nghĩ trước khi trả lời.”

Dưới khán đài truyền đến tiếng vỗ tay và tiếng cười. Dụ Cảnh Hàng thực sự mất thời gian suy nghĩ về điều này làm Tề Chân cũng có chút khẩn trương.

Anh lại nói: “Trong quan hệ vợ chồng, tôi là người bình thường, còn cô ấy luôn tươi tắn đáng yêu, điều này làm tôi có cảm giác mình trở lại thời tra trẻ.”

Ánh mắt anh dịu dàng bình thản làm Tề Chân cảm thấy anh đang nhìn cô, nhưng cũng không biết có phải như vậy hay không? Cô bí mật cúi mặt xuống, cố không ngẩng đầu lên nhìn anh. Dụ Cảnh Hàng cảm thấy không nhịn được cười mỉm cười. Dưới khán đài nữ sinh nhìn thấy liền thét lên chói tai, có người còn tìm khăn giấy lau nước mắt, mọi người liền bắt đầu vỗ tay.

Người nổi tiếng trên sân khấu lãnh đạm mà rực rỡ, nhưng cũng thẳng thắng và thật thà, không gây quá nhiều kích động, lại làm người ta thuyết phục bởi khí chất nho nhã cùng kiến thức uyên bác của anh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/an-hon-voi-anh-de/chuong-314-troc-trung.html.]

Buổi diễn thuyết tiếp tục tiến hành, Dụ Cảnh Hàng đưa ra rất nhiều ví dụ, rất nghiêm túc đưa ra suy luận, trình bày và phân tích. Nếu ra các câu hỏi tao nhã, gần gũi mà khoan dung, nhưng cũng kín kẽ, không để lộ điều gì.

Tề Chân rất nghiêm túc lắng nghe, nhưng kỳ thực cô nghe thế nào cũng không hiểu. Mặc dù không nội dung không liên quan gì đến triết học nhưng rất nhiều chuyện đều hoàn toàn không tách khỏi cách trình bày hay phân tích theo triết học.

Đến phần đặt câu hỏi tự do, có người hỏi anh điều gì là phi thường trong lĩnh vực triết học, và thậm chí hỏi anh về những điều bình thường mà anh đề cập và sự khác biệt với tất cả các loại chủ nghĩa khoái lạc khác.

Cuối cùng có một nữ sinh giọng nói có chút run run, đỏ mặt hỏi: “Tuy rằng có hơi ngoài lê, nhưng tôi vẫn muốn biết. Xin hỏi vợ anh có điểm nào tốt? Rất nhiều người đều cảm thấy anh cưới cô ấy chỉ vì cô ấy có đủ may mắn, theo anh thì như thế nào?

Dụ Cảnh Hàng mỉm cười: “Giống như các bạn trẻ hay nói, người cứu vớt hệ ngân hà là tôi.”

Nam sinh ngồi ở hàng ghế đầu giơ tay thật lâu mà không đặt xuống. Những người ngồi ở hàng ghế sau nhận thấy được sự kiên trì của anh ta, nghi hoặc có phải tay anh ta làm bằng sắt không? Bộ không mệt sao.

Mê Truyện Dịch

Rốt cuộc cũng được gọi đến, nam sinh đứng lên, xung quanh là không khí vui vẻ. Cậu ta ngưỡng mộ Dụ Cảnh Hàng, thản nhiên nói: “Tôi tên là Đảng Lập Quần, có một yêu cầu hơi quá đáng. Anh là người nổi tiếng mà tôi kính trọng từ nhỏ đến lớn, anh có thể làm chứng giúp chuyện tình của tôi không?”

Dụ Cảnh Hàng không nói gì, mọi người đều đổ dồn anh mắt về phía nam sinh. Đảng Lập Quần mạnh dạng đứng lên, đôi chân dài bước đi một cách quyết đoán, lướt qua một khoảng lớn chỗ dưới khán đài. Cậu ta nhìn một lượt, chính xác nhìn thấy chỗ của Tề Chân ở trước mặt, trước ánh mắt của mọi người liền quỳ xuống.

Cậu ta lấy ra một hộp nhẫn, chân thành nói: “Học muội, em có thể không biết anh, nhưng anh đã yên lặng chú ý đến em rất lâu rồi, anh thích em. Em làm bạn gái của anh được không?”

Dưới ánh đèn là cậu trai trẻ tuổi cao lớn anh tuấn, trong mắt mắt mang theo tình yêu thương khó diễn tả bằng lời. Tề chân bị dọa, sắc mặt trắng bệch, đứng lên có chút thất thố nói: “Thật xin lỗi, nhưng tôi không quen biết anh.”

Loading...