Rất nhanh sẽ đến khai giảng, thời gian Tề Chân có thể ở bên cạnh anh cũng không nhiều nữa.
Cũng không phải cô rất muốn ở trường, chỉ là phim mới của Dụ Cảnh Hàng cần đến các thành phố khác để tuyên truyền, cho nên anh không có thời gian rảnh ở bên cô, không bằng cô ở trọ trong trường còn tốt hơn.
Dụ Cảnh Hàng kiến nghị cô về nhà mỗi ngày, dù sao có tài xế đưa đón, trong nhà cũng thoải mái hơn so với ký túc xá.
Nhưng Tề Chân cảm thấy bạn cùng phòng của cô đều khá tốt.
Cô không muốn để bạn của cô cảm thấy chính mình quá kiều quý, không hợp với mọi người, cho nên vẫn cự tuyệt.
Huống hồ một người sống trong căn nhà lạnh lẽo quá u oán.
Trước khi đi Tề Chân vẫn luôn ở trên giường quấn lấy anh, dường như là thật sợ hãi yêu xa, cô có vẻ cực kỳ dính người.
Cô cũng không cần anh chuẩn bị hành lý giúp cô, chỉ cần ở bên cạnh cô là được.
Váy ngủ của cô hỗn độn, nửa quỳ ở trên giường, ôm lấy eo thon chắc của người đàn ông.
Cô nhìn anh thong thả ung dung cài khuy áo sơmi đến cổ, gò má mềm trắng cọ cọ, cô tủi thân nói: “Vì sao anh đi sớm như vậy nha, không phải buổi tối mới bắt đầu bay sao?”
Dụ Cảnh Hàng sờ sờ cái trán của cô, bảo đảm nhiệt độ cơ thể bình thường, lại bế cô lên, hôn lên mặt cô: “Anh đã hẹn với Trần Ngạo đến phòng làm việc, lên máy bay là việc của buổi tối.”
Tề Chân câu lấy cổ anh, chớp chớp mắt: “Nhưng mà như thế thì chúng ta liền một tháng không gặp được, tháng 10 em được nghỉ, mà anh còn chưa chắc có thể trở về hay không.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/an-hon-voi-anh-de/chuong-261.html.]
Dụ Cảnh Hàng hôn cô một chút: “Tháng 10 đưa em đi nước ngoài du lịch, được không?”
Tề Chân không để ý tới anh, ngước mắt hôn hôn môi anh, vươn tay nhỏ cởi bỏ áo sơmi cho anh.
Dụ Cảnh Hàng nắm lấy cánh tay mảnh khảnh của cô, bất đắc dĩ nói: “Đừng làm loạn.”
Người đàn ông ở bên tai Tề Chân nhỏ giọng dịu dàng nói: “Buổi sáng rời giường không phải khóc lóc nói nơi đó đau sao, thế nào? Lại muốn? Chồng sẽ không đi, em muốn khi nào gọi video đều có thể, được không? Hửm?”
Tiểu cô nương yên lặng nhìn anh, không nghe, tiếp tục cởi nút áo, cho đến khi lộ ra cơ bụng rắn chắc, sau đó ngửa đầu nói với anh: “Vậy anh xăm hình vì em được không?”
Cô cong cong lông mi, chạm vào nơi n.g.ự.c anh, nhẹ giọng nói: “Ở chỗ này.”
Dụ Cảnh Hàng im lặng nhìn cô, cầm lấy cổ tay cô đặt ở bên môi anh khẽ hôn, hơi cười nhẹ: “Được.”
Anh biết vợ mình vì chuyện của cha mẹ mà ở trong chuyện tình cảm luôn có chút không tự tin. Cho dù gả cho anh, cô cũng rất nỗ lực thay đổi, nhưng mà vẫn không có cảm giác an toàn, vào buổi tối đi cô cũng thích cuộn tròn cơ thể, mà không phải là nằm trong lòng n.g.ự.c của chồng.
Cô đã làm rất tốt, là người con gái thật hiểu chuyện.
Tề Chân nâng lên đôi mắt nhìn anh, chỉ là nhấp môi cười, áo ngủ hỗn độn dán trên đường cong xinh đẹp của thiếu nữ.
Mê Truyện Dịch
Anh ừ một tiếng, chống lên cái trán của Tề Chân: “Chờ chồng trở về, là em có thể nhìn thấy hình xăm.”
Trong mắt thiếu nữ có dòng nước trong suốt, thâm thúy sâu xa.
Cô lại hỏi anh: “Sau này anh đóng phim có thể bị quay đến nơi này không?”