Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/yXmolnt9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tề Chân dùng đôi chân để trần của mình đạp anh một cái.
Hiện tại đã là những ngày cuối của kì nghỉ hè, mấy ngày nữa sẽ phải quay lại trường để tiếp tục học. Trường học của Tề Chân có chút kì lạ, sinh viên năm nhất đều không cần phải học quân sự ngay, chờ sau khi học một năm học thoải mái nhẹ nhàng rồi sau đó mới tham gia học quân sự, rất ít trường học trong nước làm như thế này.
Tề Chân đếm thời gian, chỉ còn hai ngày trước khi tập huấn quân sự, nhưng cô vẫn chưa làm chuyện gì cả.
Ban đầu về chuyện kết hôn cũng muốn nói trước cho bà nội, nhưng tiếc thay tuần trước bà nội lại đi Puerto Rico với những người chị em tốt của mình, phải đợi nửa tháng sau thì bà mới trở về.
Các bà lão vui chơi, chơi nước, nhảy dù, ăn những món ăn ngon, tự lái du thuyền đi bốn năm hòn đảo, vòng tròn bạn bè* rất đa dạng, còn cô cháu gái nhỏ nhà mình nếu gửi tin nhắn cho, bà còn lười trả lời.
(*)Vòng trong bạn bè: trong wechat có mục đăng bài viết để cho bạn bè xem đó, cũng tương tự đăng lên wall của facebook thôi nha.
Tề Chân vì muốn để bà vui vẻ du ngoạn, cho nên không có nói qua wechat cho bà, cô và Dự Cảnh Hàng thương lượng một lát, vẫn đưa ra quyết định đợi qua vài ngày nữa, mời gia đình bạn thân của bà nội ra ngoài ăn cơm, để cho long trọng một chút.
Tất nhiên, căn bản thì đều là chủ ý của Dụ Cảnh Hàng, Tề Chân chỉ vắt chéo chân ngồi ăn kem ở một bên mà thôi.
Mê Truyện Dịch
Nửa ngày trước khi báo cáo huấn luyện quân sự, Tề Chân mệt mỏi đến nỗi lưng đau nhức và hai mắt đỏ hoe, gọi cô dậy cô cũng không dậy, lại rúc đầu vào trong chăn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/an-hon-voi-anh-de/chuong-113.html.]
Sau đó Dụ Cảnh Hàng bắt đầu giúp cô sắp xếp hành lý.
Không khí bên ngoài trầm lắng, mùa hè ở Hải Thành luôn thay đổi rất nhiều, thường xuyên có giông bão.
Dụ Cảnh Hàng đi ra ngoài để trả lời điện thoại, khi anh quay lại thì vẫn thấy Tề Chân lại ngủ thiếp đi, ngọt ngào nằm trong chăn, tướng ngủ của cô không hề nữ tính chút nào.
Người đàn ông nhẹ nhàng đặt cái chân nhỏ của cô vào trong chăn, sau đó dùng mu bàn tay của mình vuốt ve lên gò má thanh tú của cô.
Lần nữa tỉnh dậy thì hành lý đã được sắp xếp xong xuôi, Tề Chân cũng không quan tâm bên trong để những gì, liền quay người ôm chặt cọ lên người anh từ phía sau.
Đợi đến khi Dụ Cảnh Hàng quay đầu lại, cô đứng nhón chân lên và hôn anh lần nữa, người đàn ông bị cô lôi kéo cúi xuống, dần dần đáp lại nụ hôn của cô.
Nghĩ đến ngày mai Tề Chân phải đi đến trường học, buổi tối cho dù cô quấn người như thế nào thì Dụ Cảnh Hàng cũng không đáp ứng.
Tề Chân cảm thấy anh có thể khống chế được tình huống này, thực sự mà nói đúng là thiên phú dị bẩm.
Nói không làm thì chính là không làm, cho dù cô có nũng nịu quyến rũ như thế nào thì nguyên tắc này của anh cũng không thể phá bỏ được.