Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Ăn Dưa, Ngược Tra, Tiện Tay Vả Mặt Thắng Lớn - Chương 7

Cập nhật lúc: 2025-06-24 11:26:10
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qXel6Vjon

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiếng gọi này của nàng, người đầu tiên tiến vào chính là đám gia đinh đang chờ khiêng quan tài.

“Lý ma ma nhanh vậy đã dọn dẹp xong rồi à, vậy chúng ta vào khiêng đi...”

Vừa vào ngẩng đầu lên, trời đất ơi, sao Hầu phu nhân lại sống lại, Lý ma ma đâu rồi?

“Phu nhân...”

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Để tránh các robot của các website lấy bản edit của mèo một cách vô tội vạ, vui lòng liên hệ fanpage: https://www.facebook.com/meoghientruyen/ liên hệ mèo lấy pass đọc phần còn lại sớm nhất nhé ạ.

“Đi tìm cho con trai ta một cỗ quan tài bằng gỗ nam thượng hạng!”

“Phu nhân, việc này... không ổn.”

Trẻ sơ sinh vừa sinh ra đã c.h.ế.t thì không thể chôn vào mộ tổ của gia tộc, thường sẽ bị vứt xuống sông, hoặc tìm một nơi nào đó chôn lén. Sao có thể đường hoàng làm một cỗ quan tài tốt được, Hầu gia cũng sẽ không đồng ý.

Nhưng vừa nhìn thấy ánh mắt như nhìn người c.h.ế.t của Bạch Chỉ Nguyệt, hắn không dám nói thêm nữa. Dù sao chuyện này cũng phải báo lại cho Hầu gia, cái nhà này phải nghe lời Hầu gia, phu nhân không thể nào cũng dùng ánh mắt như vậy để dọa Hầu gia được.

“Nô tài đi bẩm báo ngay.”

Thực ra nàng muốn một cỗ quan tài tốt là để chôn hai mẹ con c.h.ế.t thảm này cùng nhau. Chiếm thân xác của người ta, làm cho nàng một ngôi mộ đàng hoàng để chôn di vật là điều nên làm, xem như báo đáp ân mượn xác của nàng.

Có điều việc này chắc chắn sẽ bị tên vô liêm sỉ Tô Thần Cương nhúng tay vào, vậy cứ ở đây chờ hắn đến là được.

“Đi gọi vài người đến đây hầu hạ!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/an-dua-nguoc-tra-tien-tay-va-mat-thang-lon/chuong-7.html.]

“Vâng!”

Hầu phu nhân tuy không được sủng ái, nhưng dù sao thân phận vẫn còn đó, hắn chỉ là một tên gia đinh nô bộc nhỏ bé, có việc thì cứ nghe theo là được.

Hắn đi gọi hết đám nha hoàn bà tử trong viện này quay lại trước, rồi mới đi tìm Hầu gia bẩm báo.

Một đám nha hoàn, bà tử hạng hai, hạng ba chạy vội về viện chính, nhìn thấy phu nhân đang đứng ở cửa thì vội vàng hành lễ vấn an. Thực ra đám nô tài này cũng không phải vì kính trọng Bạch thị, chỉ là chi tiêu trong phủ, tiền tháng của họ đều phải dựa vào Bạch thị, nên bề ngoài vẫn còn nể nang. Ai lại đi gây khó dễ với tiền bạc chứ.

“Đi đun ít nước nóng, ta muốn tắm rửa. Ngoài ra, đem tất cả những vật phẩm mà bản phu nhân đã chuẩn bị cho con ta đến đây.”

“Vâng!”

Phân phó xong, nàng quay người lại ôm lấy đứa bé đáng thương, định bụng cũng lau rửa sạch sẽ vết bẩn trên người nó.

Lại phát hiện lồng n.g.ự.c nhỏ bé của đứa trẻ dường như khẽ phập phồng một chút, vết tím tái trên người cũng không còn đáng sợ như vậy nữa.

Tim Bạch Chỉ Nguyệt đột nhiên đập mạnh hai nhịp, có cứu được không?

Nếu đứa bé này thật sự chưa chết, nàng có thể cứu nó. Chỉ là sau khi cứu sống thì sao, để nó sống trong một hoàn cảnh như vậy, những ngày tháng sau này không biết sẽ phải trải qua bao nhiêu thăng trầm trắc trở.

Ở thời đại này, một chữ “hiếu” cũng có thể đè c.h.ế.t nó. Dù sao nó cũng là con trai của Tô Thần Cương, nàng không thể mang nó đi được. Vốn đã không được chủ tử là nam nhân yêu thích, lại không có mẹ che chở, thêm một lão phu nhân hà khắc, tương lai còn không biết bao nhiêu thê thiếp, để nó ở lại hậu viện này thì có thể sống được bao lâu.

Cho dù trừ được ả tiểu thiếp lòng dạ độc ác kia thì vẫn sẽ có những người khác. Một đứa trẻ có mẹ bị hòa ly sao có thể có ngày lành được, sống cũng là sống không bằng chết.

 

Loading...