“Dung thị mười phần sai, đáng bị khiển trách nặng. Cứ để ma ma truyền đạt đi.”
“Vâng.”
Hoa ma ma vừa dẫn người đi, liền có hộ vệ đến báo cáo.
“Hầu gia, ngài mau đi xem phu nhân đi, phu nhân... phu nhân xông ra ngoài rồi!”
“Không phải ta đã bảo các ngươi canh giữ cẩn thận, không được để bất kỳ ai ra ngoài sao?”
“Phu nhân... phu nhân dùng ám khí phá hỏng khóa, xông ra ngoài rồi!”
“Ả ta lại gây chuyện gì nữa?”
“Nghe nói là vì cơm nước quá tệ!”
“Nói bậy! Ả là một chủ tử, ngày nào ăn không ngon, Hầu phủ còn thiếu ả một miếng ăn sao.”
A, trước đó còn có ý định bỏ đói, vây c.h.ế.t nàng ta. Chẳng qua chưa kịp làm xong, hôm nay việc này đúng là không phải do hắn phân phó.
“Lá gan càng ngày càng lớn, suốt ngày chỉ biết tìm phiền phức. Thật sự cho rằng có công tử trong tay là có thể làm mưa làm gió, muốn bay lên trời sao.”
“Còn không mau dẫn đường, nếu để phu nhân ra khỏi phủ, ta sẽ không tha cho ngươi!”
Hộ vệ tuy cúi đầu vâng dạ, nhưng trong lòng cũng đang chửi thầm: “Động một chút là trị tội, cũng không nhìn lại xem mình là cái đức hạnh gì, cả nhà lòng đen dạ tối, không làm chuyện người. Ở cái Hầu phủ này không xong rồi, về nhà là phải từ bỏ công việc này. Kiếm chút tiền tháng mà phải cược cả mạng thì quá không đáng. Trong phủ quá không an toàn, lúc nào cũng có thể mất mạng.”
Bạch Chỉ Nguyệt cứ thế dẫn theo một vòng hộ vệ đến nhà bếp lớn. Trong bếp đã làm xong bữa sáng, lúc này mấy vị chủ bếp, quản sự đang ngồi đó ăn ngon uống say.
Trên bàn bày đầy đủ các loại bánh bao đậu, canh lá sen, bánh tô hấp đường, cuốn gà xé, canh trân châu phỉ thúy, bánh hoa quế, còn có vài loại cháo đặc...
Nàng không nói lời nào, tiến lên một chân đá văng cái bàn.
“Ai!”
“Đứa nào to gan vậy?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/an-dua-nguoc-tra-tien-tay-va-mat-thang-lon/chuong-47.html.]
“Dám lật bàn của lão tử, không muốn sống nữa à!”
“Ồ, ăn ngon quá nhỉ!”
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Để tránh các robot của các website lấy bản edit của mèo một cách vô tội vạ, vui lòng liên hệ fanpage: https://www.facebook.com/meoghientruyen/ liên hệ mèo lấy pass đọc phần còn lại sớm nhất nhé ạ.
Mọi người lúc này mới thấy rõ là Hầu phu nhân.
Người của nhà bếp lớn luôn có thái độ kiêu ngạo, thấy nàng cũng không sợ.
“Phu nhân làm gì vậy, tự nhiên lại lật bàn của chúng ta. Chúng ta sáng sớm vừa làm xong việc, đến cơm cũng không cho ăn, đây là đạo lý nhà ai vậy.”
“Bản phu nhân cũng muốn biết, cho chủ tử ăn còn không bằng hạ nhân, lại là đạo lý nhà ai. Hôm nay ai là người định khẩu phần ăn, đứng ra đây!”
Mấy người nhìn nhau, không ai đứng ra.
“Vừa rồi không phải nói giỏi lắm sao? Giọng nói dùng để phân phát thì lại không thành à.”
Nghe vậy, mấy người còn chưa nuốt hết miếng cơm trong miệng có chút buồn nôn.
“Nếu không nói thì các ngươi đồng tội nhé.”
Nói rồi nàng b.ắ.n một phát xuyên qua chiếc bàn lớn dày cộp.
“Để xem đầu các ngươi có cứng hơn không!”
“Phu nhân, đây cũng không phải do chúng ta quyết định. Người phạm lỗi chọc giận Hầu gia bị phạt cấm túc, đây là quy củ, phạm lỗi thì chỉ có thể ăn những thứ đó thôi.”
Một trong những phụ bếp lên tiếng, các quản sự đã nói như vậy.
“Bản phu nhân sao chưa bao giờ biết có quy củ này. Vậy ta phải đi tìm Hầu gia hỏi một chút, nếu không khớp...”
Bạch Chỉ Nguyệt tay vừa nhấc lên, một chân của người nọ liền bị b.ắ.n trúng.
“Ui da, phu nhân g.i.ế.c người, g.i.ế.c người!”
“Đây chính là kết cục.”
Cái này làm họ sợ đến không dám nói bậy nữa.
“Dừng tay!”