“Nói với nha đầu bên ngoài, cứ nói ta sẽ lập tức phái người đi mời thái y. Nhưng hôm nay công vụ quá nhiều, còn rất nhiều việc chưa xử lý xong, nên sẽ không qua đó. Nếu có việc gì thì cứ đến tiền viện tìm bản Hầu.”
Hoàn Nhi không ngờ Hầu gia sẽ không qua.
“Kim Linh tỷ tỷ, tỷ không nói với Hầu gia là Nhị phu nhân không khỏe sao?”
Kim Linh vừa nghe liền không vui.
“Ngươi nói gì vậy, Hầu gia đều đã cho người đi mời thái y rồi, sao lại là không nói cho!”
Hoàn Nhi lúc này mới nhận ra mình đã nói sai.
“Là Hoàn Nhi sai rồi, lại hiểu lầm tỷ tỷ. Nhưng tại sao Hầu gia...”
“Không nghe hiểu sao? Hầu gia công vụ nhiều, một ngày xảy ra bao nhiêu chuyện, đều cần Hầu gia xử lý cả! Còn không mau về chăm sóc chủ tử nhà ngươi đi, thật sự xảy ra chuyện thì chỉ có các ngươi bị hỏi tội thôi.”
Hoàn Nhi đành phải chạy vội về bẩm báo với Dung thị.
“Hầu gia thật sự nói như vậy?”
“Vâng, lúc nô tì đến, ngài ấy đã phái người hầu bên cạnh đi mời thái y rồi ạ!”
“A, mời thái y mà lại không tự mình đến. Đây là đang tỏ thái độ với ta đây mà. Quả nhiên vẫn là đã tin rồi.”
Mời thái y chẳng qua là để xác định đứa bé trong bụng thật sự không có việc gì. Không tự mình đến chính là hình phạt đối với nàng, cũng có lẽ chỉ là bắt đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/an-dua-nguoc-tra-tien-tay-va-mat-thang-lon/chuong-38.html.]
“Hầu gia chắc chắn là muốn đến, nhất định là do lão phu nhân ngăn cản.”
Hỉ Thước ở một bên khuyên giải.
“Hừ, biết ngay là lão già bất tử đó. Từ trước đến nay đã xem ta không vừa mắt, lần này xem như tìm được cơ hội.”
“Chỉ cần trong lòng Hầu gia có phu nhân là được rồi. Một lần không đến cũng không sao, phu nhân cứ thông cảm một chút, nói không chừng còn có thể làm Hầu gia càng thêm thương nhớ người!”
“Ngươi nói không sai. Đợi lát nữa thái y đến bắt mạch xong, ngươi đi tiễn ông ta, thuận tiện truyền lời cho Hầu gia.
Cứ nói là ta xin lỗi Hầu gia, nhưng tất cả những gì ta làm cũng đều là vì Hầu phủ. Một đứa con của thương nữ, chung quy không thể đặt lên bàn tiệc được, lại còn chiếm vị trí con trưởng. Chẳng lẽ thật sự để nó kế thừa Hầu phủ sao, sẽ làm liên lụy Hầu phủ bị người ta coi thường.
Không có nó thì còn có con trai của ta, tương lai còn sẽ có những đứa con khác. Vì không muốn Hầu gia sau này khó xử, ta mới làm ra chuyện sai trái này. Kỳ thực trong lòng cũng thật sự bất an, lúc này mới động thai khí.”
“Vâng, nô tỳ sẽ truyền đạt đầy đủ cho Hầu gia.”
Thầy thuốc trong phủ và thái y lần lượt chẩn bệnh, chỉ nói là có chút căng thẳng gây ra, từ từ sẽ khỏi, không cần dùng thuốc.
Chẳng phải là quá căng thẳng sao, bị dọa cho sợ.
Nhưng Dung thị không thể để họ nói như vậy. Nàng cho người lấy ba trăm lượng ngân phiếu, thái y hai trăm lượng, thầy thuốc trong phủ một trăm lượng.
“Phiền thái y kê cho một đơn thuốc, ta vẫn cảm thấy không yên tâm.”
Thái y và thầy thuốc trong phủ lập tức hiểu ra, chính là muốn nói cho nghiêm trọng lên. Thuốc thì chỉ cần kê một ít loại ôn bổ là được, dù sao Hầu gia cũng không xem hiểu.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Để tránh các robot của các website lấy bản edit của mèo một cách vô tội vạ, vui lòng liên hệ fanpage: https://www.facebook.com/meoghientruyen/ liên hệ mèo lấy pass đọc phần còn lại sớm nhất nhé ạ.
“Vâng, dù sao cũng là bị kinh sợ, vẫn nên uống vài thang thuốc cho yên tâm hơn.”