Chờ đợi thật là dày vò, lòng nàng càng lúc càng căng thẳng. Chắc chắn đã xảy ra chuyện rồi, nếu không các ma ma đã không không quay lại.
Hại Bạch thị, nàng không sợ, chỉ sợ Hầu gia biết nàng đã cho người cố tình làm ngạt c.h.ế.t đứa con hoang đó. Bạch thị không chết, việc nâng nàng làm chính thê tạm thời chắc chắn không thể thực hiện được. Nếu lại gánh thêm tội danh mưu hại con nối dõi, nàng sẽ không còn cơ hội nào nữa.
Cho dù có thể thuyết phục Hầu gia không trách tội, nhưng bên lão phu nhân e là cũng không giấu được. Sau này dù Bạch thị không còn, cũng chỉ có thể cưới người khác chứ không đến lượt nàng.
“Bạch thị, con tiện nhân đó sao lại sống được? Rõ ràng đã c.h.ế.t rồi, tại sao, tại sao cứ phải cố sống cố chết, làm hỏng hết kế hoạch của ta.”
Trong lòng nàng tức giận ngút trời, bụng lại bắt đầu quặn đau.
Nàng hít sâu mấy hơi.
“Không được hoảng, không được hoảng. Hầu gia sẽ không từ bỏ ta, đứa con trong bụng chính là lá bài tẩy, phụ thân chính là hậu thuẫn. Chỉ cần ta không nhận, không ai có thể làm gì ta. Đúng, không phải ta làm, không thể là ta làm.”
Dung Uyển Đình tự thuyết phục mình, không ngừng đi đi lại lại trong phòng. Mưu tính mấy năm, khó khăn lắm mới sắp thành hiện thực, lại đột ngột bị đảo ngược, làm nàng ta thật sự khó có thể chấp nhận.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/an-dua-nguoc-tra-tien-tay-va-mat-thang-lon/chuong-35.html.]
“Lão phu nhân sao không c.h.ế.t sớm đi. Nếu không phải bà ta cứ cản trở, đáng lẽ hai năm trước đã phải nâng ta làm chính thê rồi. Lão già bất tử đó, lần này chuyện bị bà ta biết được, lại không biết sẽ nói xấu ta thế nào trước mặt Hầu gia.
Phải làm cho bà ta c.h.ế.t sớm một chút, Hầu phủ này phải do ta định đoạt mới được. Hầu gia nghe lời ta nhất, chỉ cần không có lão phu nhân, mọi chuyện đều dễ dàng.”
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Để tránh các robot của các website lấy bản edit của mèo một cách vô tội vạ, vui lòng liên hệ fanpage: https://www.facebook.com/meoghientruyen/ liên hệ mèo lấy pass đọc phần còn lại sớm nhất nhé ạ.
Nàng ta đi qua lại suy nghĩ rất nhiều cách để giải thích với Hầu gia, tin chắc rằng chỉ cần mình tỏ ra yếu đuối, lại dựa vào đứa con trong bụng, cộng thêm thế lực của cha, Hầu gia sẽ không làm khó mình.
Nàng đã sớm cho người xem qua, trong bụng nàng là một bé trai. Con gái của quan gia sinh ra sao có thể không quý trọng hơn con của thương nữ sinh ra được. Không cho nó sinh ra cũng là vì suy nghĩ cho Hầu phủ.
Không phải nàng quá tự tin. Hoàng thương nói trắng ra vẫn là thương nhân, chỉ là cao hơn thương nhân bình thường một bậc thôi, không thể so với quan gia được. Đây cũng là lý do tại sao Hầu phủ cực kỳ không coi trọng Bạch thị. Trong mắt các thế gia huân quý, địa vị của thương nữ quả thực không thể đặt lên bàn tiệc được.
Lúc đó Hầu phủ và Bạch gia kết thân là vì tiền. Bây giờ tiền bạc không còn eo hẹp, ý nghĩ liền thay đổi. Các thế gia chân chính coi thường cách làm của Trường Bình Hầu, sẽ không gả con gái vào phủ. Quan chức cao thì lại coi thường vị trí kế thê. Chỉ có nàng là thích hợp nhất.
Nghĩ như vậy, lòng nàng cũng yên tâm hơn phân nửa, không còn nóng nảy nữa.
“Hỉ Thước, đi bưng một chén huyết yến đến đây!”
“Vâng ạ! Nhà bếp lớn mỗi ngày đều chuẩn bị cho người một phần đấy ạ. Đây là Hầu gia cố ý dặn dò, là phần độc nhất, ngay cả chỗ của Bạch phu nhân cũng không có đâu. Nô tỳ đi mang đến ngay!”