“Sắp xếp cũng coi như không tệ. Chỗ Bạch thị con phải làm cho ra vẻ, nên thưởng thì thưởng, nên cho mặt mũi thì phải cho.
Ngày mai bên ta cũng sẽ cho người mang chút phần thưởng qua đó, con cũng đừng keo kiệt, đặc biệt phải để mọi người đều biết. Trong khoảng thời gian này, mọi thứ cứ thuận theo ý nàng, cho người hầu hạ tử tế.
Chờ đến lúc đầy tháng thì tổ chức tiệc lớn, mời nhiều người đến, trước mặt mọi người cho nàng ta thể diện, để người ta đều biết con coi trọng đứa bé, coi trọng nàng.
Chuyện đổ tội lên đầu bà đỡ và mấy người nô tỳ, cứ xác nhận theo cách nói đó. Tìm người làm giả chứng cũng được, vừa dọa nạt vừa dụ dỗ cũng được, khiến người ta chủ động nhận tội, viết giấy nhận tội rồi ký tên.
Việc này tốt nhất nên làm ầm ĩ đến nha môn Ứng Thiên phủ. Đợi bọn họ nhận tội rồi, lại cho bọn họ một cái cớ sợ tội tự sát, như vậy có thể rửa sạch sự nghi ngờ của người ngoài đối với con. Lời buộc tội của Bạch thị sẽ trở nên vô nghĩa.
Chỗ Dung thị thì lấy cớ dưỡng thai, còn ba tháng nữa là đến lúc sinh, cứ cấm túc đến lúc sinh đi. Chờ mọi chuyện lắng xuống, không ai còn chú ý nữa thì hãy xử lý Bạch thị, có rất nhiều cách để nàng có miệng mà không nói được.”
Lão Hầu gia cả đời nạp không biết bao nhiêu thê thiếp, có mấy ai sống được đến cuối cùng. Nâng một người, đạp một người, cuối cùng dẫn đến việc họ tự đấu đá lẫn nhau, còn bà ta thì ngư ông đắc lợi. Con cái trong nội trạch không biết đã tổn hại bao nhiêu. Bà ta xử lý những chuyện này quả thực quá thành thạo.
Một nữ nhân không có gốc gác, ngay cả nhà mẹ đẻ cũng không bảo vệ, vậy thôi. Trước đây giữ lại mạng của nàng là để nàng cống hiến cho Hầu phủ, bây giờ lại còn phản kháng? À, để xem nàng ta có bao nhiêu năng lực. Trong tay không có người, lại không ra ngoài được, cho dù trong tay có thứ ám khí có thể gây thương tích thì sao chứ, không thể nào dùng mãi được.
“Vẫn là mẫu thân nghĩ chu đáo, con hiểu rồi, mọi việc cứ theo lời mẫu thân mà làm.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/an-dua-nguoc-tra-tien-tay-va-mat-thang-lon/chuong-34.html.]
“Con hiểu là tốt rồi. Con là Hầu gia, không cần dốc hết tâm sức vào mấy nữ nhân trong nội trạch. Dung thị tham vọng quá lớn, phải dằn mặt một chút. Nhà mẹ đẻ của nàng ta đi lên được là dựa vào Hầu phủ của chúng ta, đừng để bị lật ngược ván cờ. Lần này nếu không phải vì nàng ta, sự việc cũng không đến mức tệ như vậy. Bên Dung gia cũng phải răn đe một chút, nếu không biết điều thì cứ đè chức quan của ông ta xuống.”
“Con hiểu rồi ạ!”
Lão phu nhân cuối cùng vẫn là lão phu nhân. Một loạt kế hoạch này vừa vá víu thiếu sót, vừa có thể giải quyết ổn thỏa mọi chuyện.
Còn Dung thị vẫn luôn chờ đến khi trời tối mịt mà ma ma vẫn chưa trở về, trong lòng càng thêm hoảng loạn. Lý ma ma không thấy đâu, Dung ma ma đi dò la tin tức cũng không thấy về, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Để tránh các robot của các website lấy bản edit của mèo một cách vô tội vạ, vui lòng liên hệ fanpage: https://www.facebook.com/meoghientruyen/ liên hệ mèo lấy pass đọc phần còn lại sớm nhất nhé ạ.
“Người đâu!”
Đại nha hoàn Hỉ Thước và Liên Chi tiến lên.
“Dung phu nhân.”
“Phái một tiểu nha đầu đến sân của Bạch thị xem thử, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, tại sao các ma ma không trở về?”
“Vâng, nô tỳ đi ngay!”
“Từ từ, đưa cho nó nhiều bạc một chút, phải hỏi cho rõ ràng!”
“Vâng!”