“Ngay khi phát hiện ra không gian căn cứ, mẹ đã kiểm tra rồi. Nó liên kết với ý thức của mẹ, bất kỳ sự vật nào trong không gian cũng không thể thoát được. Có thể xác định bên trong không có ai.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Để tránh các robot của các website lấy bản edit của mèo một cách vô tội vạ, vui lòng liên hệ fanpage: https://www.facebook.com/meoghientruyen/ liên hệ mèo lấy pass đọc phần còn lại sớm nhất nhé ạ.
Mẹ đoán không gian căn cứ chỉ là tham chiếu vị trí của mẹ lúc đó, hoặc là nói, nó mô phỏng lại phạm vi khu vực bị cơn bão ý thức của mẹ bao trùm để tạo ra một không gian như vậy.”
“Dù nó hình thành như thế nào, có ích là được rồi. Mẹ có kế hoạch gì không?”
“Vốn định báo thù xong sẽ rời đi, bốn biển là nhà. Nhưng có con rồi thì không thể lang bạt khắp nơi được. Con nói đúng, ở lại trong phủ hưởng một đời phú quý cũng khá tốt. Đối với bọn họ không thể cứ g.i.ế.c là xong, phải đổi cách khác.
Thế lực của Hầu phủ mẹ vẫn muốn mượn, cho nên Tô Thần Cương bây giờ không thể c.h.ế.t được. Cứ giao cho mẹ đi, con bây giờ chỉ cần chịu trách nhiệm ăn ngon ngủ kỹ, làm một em bé ngoan là được. Kiếp trước đến c.h.ế.t mẹ cũng không biết đến sự tồn tại của con, thật có lỗi với con. Đời này mẹ sẽ che chở cho con lớn lên.”
“Nếu không có ký ức thì thôi, nhưng như thế này làm sao có thể thực sự làm một em bé được chứ!”
“Chả trách không chịu để v.ú nuôi cho bú, một linh hồn chàng trai trẻ tuổi làm sao mà ăn cho vô được, ha ha!”
“Mẹ đừng cười con nữa. Nhớ kỹ sau này cứ vắt sữa ra đút cho con là được. Nếu có thể tìm được bò sữa thì đổi thành sữa bò, không được thì đổi sữa dê cũng được. Vài tháng nữa thêm chút đồ ăn dặm rồi cho v.ú nuôi nghỉ.”
“Tạm thời Tô Thần Cương sẽ không giúp làm những việc này đâu. Đợi mẹ dọn dẹp xong sẽ giúp con tìm.”
“Có muốn tạm thời phong bế ý thức của con, để trở thành một đứa trẻ thực sự không?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/an-dua-nguoc-tra-tien-tay-va-mat-thang-lon/chuong-32.html.]
“Không cần đâu ạ. Tuy có chút ngượng ngùng, nhưng cũng không là gì. Từ nhỏ đã lớn lên trong phòng thí nghiệm, chút vấn đề này có thể khắc phục được.
Con muốn trưởng thành sớm một chút, không thể để mẹ một mình đối mặt với tất cả vấn đề. Hơn nữa, không có việc gì còn có thể tâm sự với mẹ, giải khuây. Có vấn đề thì nhiều người nhiều ý tưởng hơn.”
“Cũng tốt. Dung dịch dinh dưỡng trong không gian con có dùng được không?”
“Tạm thời chỉ có thể dùng một chút xíu, từ từ tăng dần. Theo thời gian, ý thức của con sẽ ngày càng mạnh, cơ thể cũng sẽ không yếu ớt như trẻ sơ sinh thực sự, có thể dùng một ít thuốc cường hóa. Chẳng bao lâu nữa là có thể giúp mẹ được rồi.”
“Vậy chờ con mạnh lên, chúng ta sẽ cùng nhau tạo dựng cuộc sống thuộc về chúng ta.”
“Vâng, nhất định ạ. Mẹ ơi, con lại muốn ngủ rồi, ngày mai lại nói chuyện nhé!”
Liên lạc ý thức của Đậu Đậu ngắt đi, bé ngáp một cái rồi lại ngủ thiếp đi. Bé còn rất yếu, cuộc trò chuyện như vậy đã tiêu hao quá nhiều năng lượng của bé, rất mệt mỏi.
Bạch Chỉ Nguyệt giải quyết xong những suy nghĩ trong lòng cũng yên tâm ngủ. Bên gối vẫn luôn đặt khẩu s.ú.n.g đã được nạp lại đạn, ai đến kẻ đó chết.
Bên này nàng đã ngủ yên, còn Trường Bình Hầu thì lại đang vô cùng bực bội. Chuyện hôm nay hoàn toàn nằm ngoài dự tính của hắn.
Bạch thị, người luôn bị áp chế, không hề có năng lực phản kháng, vậy mà lại có thể tùy ý g.i.ế.c người, không chừng cũng đã có ý định g.i.ế.c cả hắn. Ai bảo hắn cứ lần này đến lần khác muốn nàng c.h.ế.t cơ chứ.