Ban đầu cũng có vài tháng ngày lành, sau đó lão phu nhân và Hầu gia luôn lấy cớ bắt nàng phải chi tiền, chi đồ, nói là để chuẩn bị cho Bạch gia. Số lần nhiều lên, nàng cũng nhận ra không đúng. Hơn nữa, sau ba tháng tiếp quản việc nhà, nàng mới biết Hầu phủ chỉ là một cái vỏ rỗng.
Nàng liền từ từ giảm bớt việc cung cấp cho lão phu nhân và Hầu gia, chỉ dùng lợi nhuận từ các cửa hàng bên ngoài của mình để cung phụng chi phí trong phủ. Vì việc này mà chọc giận họ, bị họ ghẻ lạnh, thỉnh thoảng còn bị làm khó dễ.
Lão phu nhân càng mượn cớ hiếu đạo để tìm cách hành hạ nàng, nhưng nguyên chủ trong lòng có suy nghĩ của riêng mình, c.h.ế.t cũng không chịu đưa của hồi môn cho họ. Nàng biết trong lòng, chờ đến khi đồ trong tay mình bị họ moi rỗng, chính là ngày c.h.ế.t của nàng. Thứ họ muốn chỉ là tiền tài vật chất.”
“Cũng coi như có chút thông minh, chỉ tiếc một nữ nhân sức lực quá mỏng manh, cũng chỉ có thể làm được đến thế.”
“Đúng là có chút tính toán trong lòng. Chi phí trong phủ là do nàng gánh vác, cốt là để Hầu phủ thấy mình vẫn còn chút tác dụng, nhưng lại không được coi trọng.
Tài sản và sản nghiệp trong tay lão phu nhân và Tô Thần Cương đều giữ lại cho riêng mình, không hề quan tâm đến chi phí trong phủ. Miệng nói là giao toàn quyền cho nàng, nhưng thực chất chỉ là vứt bỏ phiền phức cho nàng mà thôi. Ăn của nàng, dùng của nàng, nhưng vẫn coi thường nàng.
Xem như vì tiền bạc của mình có thể chống đỡ được chi phí của Hầu phủ, nàng đã sống như vậy suốt 5 năm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/an-dua-nguoc-tra-tien-tay-va-mat-thang-lon/chuong-30.html.]
Bạch gia không những không nghe nguyên chủ than khóc, mà còn cảnh cáo nàng đừng vì tư tâm mà làm liên lụy đến Bạch phủ, còn nói nếu không nghe lời thì có rất nhiều người có thể thay thế nàng.
Cho nên mấy năm nay quan hệ của nàng với Bạch gia cũng không tốt. Tiền bạc, vật phẩm Bạch gia đưa đến cũng không qua tay nàng mà đều đưa thẳng cho Hầu gia hoặc lão phu nhân.”
“Hừ, chính Bạch gia đã nuôi lớn tham vọng của Hầu phủ, cũng làm cho người ta trong lòng coi thường Bạch gia, càng thêm coi thường Bạch thị, cảm thấy có thể tùy ý bắt nạt.”
“Không sai. Thời gian lâu dần, tiền bạc nguyên chủ bỏ ra họ cũng không còn coi ra gì, một lòng muốn giáng nàng làm thiếp, thậm chí g.i.ế.c c.h.ế.t cũng không tiếc, để nâng Dung thị lên làm chính thê.
Dung Uyển Đình là người thiếp đã vào cửa từ trước khi thành thân. Vốn là con gái của một tiểu quan thất phẩm, đã không có tiền cũng không có quyền, căn bản không chọn được nhà nào tử tế. Cũng không biết đã thiết kế Hầu gia thế nào, vốn định một bước lên trời làm phu nhân, nhưng lão phu nhân chắc chắn không thể đồng ý một nữ nhân như vậy làm chủ mẫu, cuối cùng chỉ được làm thiếp.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Để tránh các robot của các website lấy bản edit của mèo một cách vô tội vạ, vui lòng liên hệ fanpage: https://www.facebook.com/meoghientruyen/ liên hệ mèo lấy pass đọc phần còn lại sớm nhất nhé ạ.
Vừa vào cửa đã mượn thế của Hầu phủ để thăng quan cho cha ruột. Sau đó lại có cơ hội được bổ nhiệm ra ngoài, trở thành tri phủ ngũ phẩm. Năm nay được triệu về kinh lại vào Hộ Bộ nhậm chức Lang trung. Vị trí này ở trong kinh không cao, nhưng dù sao cũng là quan viên đường đường chính chính, mà Hộ Bộ xưa nay luôn là nơi các quan viên muốn vào nhất, cũng có nhiều bổng lộc.
Trường Bình Hầu thấy vậy, liền muốn đổi vợ, giáng chính thê nâng thiếp. Nghe nói đã nói rõ với Bạch gia, mà Bạch gia cũng đã đồng ý. Thật không hiểu tại sao họ lại làm vậy.”