Mười mấy năm qua, họ cũng luôn nghiên cứu con, cố gắng chuyển hóa năng lực của con cho kẻ đứng đầu tổ chức. Hắn ta còn nghĩ đến việc đổi não. Ngày thường con đều rất phối hợp, nên sự canh giữ đối với con không quá nghiêm ngặt.
Khi nhận được tin họ sắp ra tay với mẹ, con đã g.i.ế.c người canh gác để đến cứu mẹ, nhưng cuối cùng vẫn chậm một bước.”
Nàng không biết phải biểu đạt như thế nào. Đối với một đứa con trai mà mình còn chưa kịp biết đến sự tồn tại đã lớn lên, ôi, bây giờ lại biến thành một đứa trẻ sơ sinh.
Chẳng lẽ đây là ý trời, muốn mình thực sự làm mẹ một lần?
“Là mẹ đã liên lụy con. Những năm đó chắc con cũng đã chịu không ít khổ sở rồi!”
Nàng biết những thí nghiệm mà bọn họ gọi là “nghiên cứu” tàn nhẫn và vô nhân tính đến mức nào.
“Cũng ổn ạ. Họ tưởng con không biết gì, hơn nữa lại luôn rất phối hợp, nên sống cũng không quá khổ. Nhưng con biết chuyện của mẹ, có thể kiên trì trong tay bọn họ suốt 30 năm mà không có chút nhân tính nào, nghĩ lại đã thấy khổ sở.
Hai năm cuối, kẻ đứng đầu có lẽ đã già, có chút không chờ được nữa, thường xuyên nhòm ngó bộ não của con. Hắn cho rằng dùng máy dò gì đó để quan sát biến đổi cảm xúc của con, có thể xác định được khoảng cách mà con có thể đọc được suy nghĩ của hắn. Chỉ cần ở ngoài khoảng cách đó thì sẽ không bị con phát hiện.
À! Đó đều là do con cố tình tiết lộ. Nếu con không muốn, hắn sẽ không thể phát hiện ra một chút cảm xúc nào. Cho nên con đã sớm biết hắn muốn đổi não của con.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/an-dua-nguoc-tra-tien-tay-va-mat-thang-lon/chuong-28.html.]
Con vẫn luôn tìm cách mang mẹ đi cùng trốn thoát, nhưng chưa kịp lên kế hoạch thì đã phát hiện họ sắp dùng thủ đoạn tàn độc để đối phó với mẹ...”
“Việc gì phải đi cứu mẹ. Nếu có thể chạy thoát thì nên trốn đi thật xa chứ!”
“Mấy năm nay cho dù con có giả vờ ngoan ngoãn đến đâu, cuối cùng cũng khó thoát khỏi cái chết. Nếu có thể cứu được mẹ, hai người vẫn có cơ hội thắng lớn hơn một người.”
“Vẫn là đã hại c.h.ế.t con!”
“Mẹ nên vui mừng mới phải. Con cảm thấy hiện tại rất tốt, sẽ không còn những thí nghiệm tra tấn người nữa, cũng không cần lo lắng ngày nào đó mất đầu. Một cuộc sống mới, tự do, mọi chuyện của kiếp trước đã qua rồi. Cho nên mẹ phải sống thật tốt nhé, đời này chúng ta sẽ sống thật vui vẻ!”
“Con vui là được. Sáng nay mẹ suýt chút nữa đã từ bỏ con. Lỡ như không cứu...”
Tim nàng đập mạnh. Nếu lúc đó mình do dự thêm một chút, hậu quả thật không dám tưởng tượng.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Để tránh các robot của các website lấy bản edit của mèo một cách vô tội vạ, vui lòng liên hệ fanpage: https://www.facebook.com/meoghientruyen/ liên hệ mèo lấy pass đọc phần còn lại sớm nhất nhé ạ.
“Sẽ không có nếu như. Con có thể cảm ứng được, trong lòng mẹ thực ra cũng đang nghi ngờ, cũng đang suy đoán. Cho dù không phải là con, mẹ cũng sẽ không nỡ nhìn đứa bé đáng thương đó cứ thế mà c.h.ế.t đi.”
Nàng cười cười, có lẽ ông trời đã sớm sắp đặt cả rồi. “Được, đời này mẹ muốn sống thật vui vẻ, không chịu ấm ức, không chịu thiệt thòi.”
“Con biết mẹ muốn rời khỏi nơi này để tự do lang bạt, nhưng ở thời cổ đại, cuộc sống lang bạt cũng không sung sướng gì. Chi bằng an thân ở đây, hưởng một đời vinh hoa phú quý. Đợi con lớn lên một chút, mẹ muốn làm Hoàng đế con cũng sẽ giành về cho mẹ!”
“Thôi đi, mẹ không chịu nổi cái khổ đó đâu. Dậy sớm hơn gà, ngủ muộn hơn chó, làm nhiều hơn lừa!”