Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Ăn Dưa, Ngược Tra, Tiện Tay Vả Mặt Thắng Lớn - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-06-24 11:20:41
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bà đỡ có chút khó xử, “xử lý” này là xử lý thế nào đây!

Trường Bình Hầu ôm lấy Dung thị, bàn tay to vuốt ve bụng nàng, Dung Uyển Đình thuận thế ngả vào lòng hắn.

“Hầu gia nói phải, không thể để ả ảnh hưởng đến Bảo nhi của ta được, nó chính là đứa con duy nhất của Hầu gia hiện giờ đó!”

Tô Thần Cương vừa nghe cũng thấy phải, cái nữ nhân không phúc khí, xui xẻo đó, mang theo cái thai c.h.ế.t chóc đừng có mà ảnh hưởng đến Uyển nhi và đứa con trong bụng nàng.

“Bảo quản gia tìm một cỗ quan tài, lập tức đưa người vào rồi chuyển đến trang viên trên thôn, không được quàn tại nhà. Tìm mấy vị hòa thượng làm một buổi pháp sự, rồi tìm một chỗ bên ngoài mộ tổ mà chôn. Người như vậy không xứng được vào mộ tổ nhà ta.

Bên Bạch gia thì cho người đến báo một tiếng, cứ nói là khó sinh mà chết, để tránh điềm gở nên không làm tang lễ ở nhà, muốn khóc tang thì cứ đến trang viên. Các nhà khác thì cứ thông báo qua loa một tiếng, cũng không cần người đến, chỉ cần gửi tiền phúng điếu là được.”

Trường Bình Hầu không hề lo lắng Bạch gia sẽ bất mãn, càng không lo họ sẽ làm loạn, họ không có gan đó.

“Vâng.”

Bà đỡ nhận lệnh của Hầu gia, xoay người đi tìm quản gia.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/an-dua-nguoc-tra-tien-tay-va-mat-thang-lon/chuong-2.html.]

Dung thị cúi đầu, khóe miệng gần như toác đến mang tai.

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Để tránh các robot của các website lấy bản edit của mèo một cách vô tội vạ, vui lòng liên hệ fanpage: https://www.facebook.com/meoghientruyen/ liên hệ mèo lấy pass đọc phần còn lại sớm nhất nhé ạ.

“Ha ha, Bạch thị ơi là Bạch thị, có tiền thì sao, mang thai thì thế nào, chẳng phải cũng c.h.ế.t một cách đau đớn, bất lực sao? Cái cảm giác bị cả nhà phản bội có tốt không, cảm giác bị đau đến chết, m.á.u chảy cạn kiệt mà c.h.ế.t thì thế nào?

Chết rồi ngay cả một tang lễ đàng hoàng cũng không có, còn phải làm pháp sự để tiêu trừ oán khí của ngươi, ha ha, nếu ngươi có linh thiêng thì không biết có tức giận không. Tức giận thì làm được gì? Cuối cùng vẫn không đấu lại ta, sau này của hồi môn của ngươi sẽ là của ta, vinh hoa phú quý của Hầu phủ này cũng sẽ do ta và con trai ta hưởng!”

Ở cái thời này không có quyền thế, không có chỗ dựa đủ mạnh, dù có ôm núi vàng núi bạc cũng chỉ c.h.ế.t thảm hơn mà thôi.

Nàng ta đã mưu đoạt vị trí Hầu phu nhân từ lâu, sớm đã muốn trừ khử Bạch thị. Trước đây lão phu nhân của Hầu gia còn trông mong vào của hồi môn và tiền hiếu kính hàng năm của Bạch phủ, nên mới để ả sống thêm vài năm. Nhưng ả ngàn lần không nên, vạn lần không nên lại mang thai trước cả mình. Nếu ả cứ không có con, có lẽ còn sống thêm được vài năm, kiếm thêm chút tiền cho Hầu phủ, nhưng lần này thì không thể do ả quyết định được nữa.

Ý của Hầu gia, nàng ta hiểu, là muốn bỏ mẹ giữ con để tiếp tục mượn cớ đòi tiền từ Bạch phủ, nhưng nàng ta tuyệt đối không thể để lại một mối đe dọa như vậy được, Hầu phủ này phải thuộc về con trai nàng ta.

Trừ được người chướng mắt, tâm trạng của Dung thị vô cùng thoải mái.

“Hầu gia làm vậy liệu có bị người ta dị nghị không! Hay là vẫn nên tổ chức một buổi lễ đàng hoàng ở nhà đi, cùng lắm thì... cùng lắm thì thiếp đến trang viên lánh mặt một thời gian là được, vạn lần không thể để Hầu gia mang tiếng xấu.”

Dung thị lo lắng đến mức nước mắt chực trào, ra vẻ mọi sự đều vì Hầu gia, bản thân mình thế nào cũng không sao cả.

 

Loading...