Ngồi xuống rồi, nàng nhẹ nhàng vuốt ve hàng lông mày của con.
“Lúc này tin chưa?”
Trường Bình Hầu đứng đó trầm tư. Nữ nhân này rốt cuộc đã luyện được công phu như vậy bằng cách nào, tại sao hắn không hề hay biết, bình thường cũng không phát hiện nàng có gì khác lạ, chịu ấm ức cũng chỉ im lặng chịu đựng, tại sao hôm nay...
Đúng rồi, nàng và con trai vừa trải qua sinh tử, nếu không cứng rắn lên một chút thì căn bản không thể sống nổi. Làm mẹ rồi sẽ trở nên mạnh mẽ.
Tô Thần Cương bất giác đã tự tìm cho nàng một lý do hoàn hảo, không cần nàng phải mở miệng.
Chỉ là sau này muốn hãm hại Bạch thị sẽ khó khăn hơn. Phải làm sao bây giờ, hắn đã hứa vị trí chính thê cho người khác, cũng đã đạt được thỏa thuận với Dung gia, bên Bạch gia cũng đã đánh tiếng, không cho họ làm loạn, vì thế còn hứa sẽ cho họ đưa thêm một người thiếp nữa qua. Bây giờ mọi thứ đều rối tung cả lên, hắn phải lên kế hoạch lại cẩn thận.
Nhìn ánh mắt của Bạch Chỉ Nguyệt đang hướng về phía mình, hắn không khỏi rùng mình. Nàng trừng phạt, g.i.ế.c c.h.ế.t Dung ma ma không chỉ là để chứng minh với hắn, mà là đang thị uy với chính hắn, cũng là đang trả thù Dung thị.
“Bản Hầu thật không ngờ ngươi lại lén luyện thành công phu như vậy. Nếu sự việc đã rõ ràng thì cứ vậy đi. Kẻ hại người đều đã chết, thù nên báo cũng đã báo. Sau này ngươi hãy chăm sóc tốt cho con trai của ta, Hầu phủ sẽ không bạc đãi ngươi.”
Nói lời này chính hắn có tin không, còn không bạc đãi. Lấy gì để bồi thường, có thể trả lại mạng cho nguyên chủ được không?
“Sao lại đều c.h.ế.t cả rồi, Dung thị vẫn còn sống sờ sờ đó thôi. Ả ta hại ta, ngươi có thể không để tâm, nhưng người bị hại là con trai ruột của ngươi, đứa con trai duy nhất của ngươi đấy.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/an-dua-nguoc-tra-tien-tay-va-mat-thang-lon/chuong-19.html.]
“Đã nói là nàng ấy sẽ không làm như vậy, đều là do hạ nhân không hiểu chuyện. Không phải ngươi đã g.i.ế.c c.h.ế.t hai ma ma của nàng ấy rồi sao? Kẻ làm sai đều bị ngươi g.i.ế.c cả rồi, còn chưa đủ à?”
Vẫn còn bảo vệ nữ nhân kia, nói dối không chớp mắt cũng không có chút liêm sỉ nào.
“Sao mà đủ được. Ả ta đã hại ta và con trai như thế nào, ngươi điếc rồi không nghe thấy sao?”
“Ngươi... lớn mật!”
“Ta chính là lớn mật đấy. Nếu lá gan không lớn một chút thì đã sớm một xác hai mạng, bị ngươi cho vào cỗ quan tài mỏng kia mang đi chôn vùi rồi.
Ngươi muốn che chở cho người trong lòng của ngươi, che chở cho đứa con trong bụng ả đen lòng dạ hiểm độc đó. Vậy ngươi có biết tại sao mấy năm nay trong phủ trước sau không có con nối dõi không? Bởi vì ngươi căn bản là có bệnh, bệnh vô sinh của nam nhân.”
Mặt Tô Thần Cương lập tức đỏ bừng lên.
“Ngươi nói bậy!”
Đám hạ nhân bị bắt phải nghe hai chủ tử cãi nhau, sợ đến run người, chỉ muốn coi như mình không tồn tại. Liệu có sống qua nổi đêm nay không, trời ơi!
Bên ngoài, kẻ thông minh đã sớm lén lút lui ra ngoài gọi thêm người đến, cũng đi tìm quản gia và hộ vệ, cốt là để kéo thêm nhiều người vào vũng nước này để bảo toàn tính mạng.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Để tránh các robot của các website lấy bản edit của mèo một cách vô tội vạ, vui lòng liên hệ fanpage: https://www.facebook.com/meoghientruyen/ liên hệ mèo lấy pass đọc phần còn lại sớm nhất nhé ạ.
“Có phải ta nói bậy hay không, trong lòng ngươi tự biết rõ. Là ta đã âm thầm tốn rất nhiều công sức tìm người hỏi thăm phương pháp, lại bỏ ra số tiền lớn cầu được dược liệu quý hiếm để lặng lẽ điều trị cho ngươi. Trước đây ta thường xuyên gọi ngươi đến viện chính dùng canh, chính là dùng những dược liệu quý hiếm đó để hầm.