“Hừ, ta biết các ngươi không dám!”
Giáo huấn xong đám nha đầu gác cửa, bà ta đứng cách xa một chút, lớn tiếng hô:
“Hầu gia, bên ngoài có gia đinh có việc bẩm báo!”
Tô Thần Cương lúc này đã bình tĩnh trở lại, nghe thấy có người tìm, vội vàng mặc quần áo chỉnh tề rồi đi ra.
Lúc đi còn sờ soạng thêm mấy cái.
“Uyển nhi nghỉ ngơi cho tốt, ta đi xử lý công vụ. Bên phía mẫu thân còn phải thông báo một tiếng, mấy ngày nay nàng đừng ra ngoài để tránh va chạm ảnh hưởng đến con. Chờ xử lý xong chuyện của Bạch thị, ta sẽ dâng sớ xin nâng nàng làm chính thê, đến lúc đó con trai của ta sinh ra sẽ là con vợ cả.”
Gia đình quyền thế không có chuyện nâng thiếp làm vợ, nhưng hoàng tổ của triều Đại Lương xuất thân bình dân, không quá coi trọng những điều này. Năm đó những người theo ông ta sau này cũng làm không ít chuyện tương tự.
Vì vậy, hoàng đế đương triều đối với những chuyện này cũng mắt nhắm mắt mở.
“Tạ ơn Hầu gia thấu hiểu, nhưng chuyện nâng thê hay là tạm gác lại đã, người trước vừa mới mất mà đã nâng thê, e là bên phía Hoàng thượng sẽ có người lắm lời!”
Việc này đúng là rất có thể xảy ra, dù sao chính thê cũng là vì sinh con cho hắn mà mất. Đã tránh điềm gở không tổ chức tang lễ ở nhà, lại lập tức nâng thê, quả thật sẽ khiến người ta dị nghị.
Không phải Dung thị không muốn sớm trở thành Hầu phu nhân, nhưng chuyện này dù sao cũng phải theo quy củ. Bọn họ không nói, nhưng đến triều đình sẽ có người nói với họ, Lễ Bộ và Ngự sử không phải để làm cảnh. Thay vì để người ta dị nghị, khiến Hầu gia bị chế giễu, không bằng tự mình chủ động lùi bước, để lại ấn tượng tốt trong lòng Hầu gia.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/an-dua-nguoc-tra-tien-tay-va-mat-thang-lon/chuong-11.html.]
“Cũng tốt, vậy thì chờ một thời gian nữa. Vẫn là Uyển nhi hiểu chuyện. Lát nữa đến chỗ Bạch thị chọn vài món đồ tốt làm phần thưởng.”
Dung thị đang nhắm đến của hồi môn của Bạch thị, nhưng Hầu gia và lão phu nhân cũng đang tính toán, sao có thể để của hồi môn về tay Dung thị được, chỉ đưa vài món cho ả xem như thưởng.
Dung thị cũng không tức giận, trong lòng ả, sớm muộn gì tất cả cũng sẽ là của mình.
Hai người này hoàn toàn không biết rằng người thì đã chết, nhưng có kẻ khác sống thay nàng, mọi ý định của họ đều thành công cốc.
Tô Thần Cương ra khỏi phòng trong, cho gọi gia đinh đến.
“Có chuyện gấp gì cần bẩm báo?”
“Bẩm Hầu gia, Bạch... phu nhân... sống lại rồi!”
Chén trà trong tay Tô Thần Cương lập tức rơi xuống đất, nước trà văng lên áo choàng mà hắn cũng không buồn để tâm.
“Ngươi nói cái gì? Không phải nói một xác hai mạng, sắp cho vào quan tài rồi sao?”
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Để tránh các robot của các website lấy bản edit của mèo một cách vô tội vạ, vui lòng liên hệ fanpage: https://www.facebook.com/meoghientruyen/ liên hệ mèo lấy pass đọc phần còn lại sớm nhất nhé ạ.
“Việc này nô tài cũng không biết. Lúc nô tài đưa quan tài đến, Lý ma ma còn nói muốn hầu hạ phu nhân vào quan tài, bảo nô tài ở ngoài chờ để khiêng đi. Đến lúc nô tài quay lại thì là do Bạch phu nhân gọi người vào, phu nhân đứng ngay ở cửa phòng sinh, còn nói...”
“Nói cái gì?”
“Phu nhân bảo tiểu nhân đi tìm cho tiểu thiếu gia một cỗ quan tài bằng gỗ nam thượng hạng. Việc này nô tài không dám tự quyết nên mới đến tìm Hầu gia xin chủ ý.”