Âm Phủ Thần Thám - Chương 97

Cập nhật lúc: 2025-09-12 13:00:33
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chúng xe đến một quán karaoke sang trọng trong thành phố. Bản chất "trưởng giả học sang" của Vương Đại Lý dịp bộc lộ hết, cộng thêm nữ thần đang ở mặt, liền dùng tất cả vốn liếng, say sưa hát mấy bài của Châu Kiệt Luân.

bên cạnh nghịch điện thoại, như trút gánh nặng, cứ mặc kệ "diễn" . Đột nhiên Trương Diễm xích gần , cất giọng ong bướm: "Tiểu soái ca, thực đang độc đúng ? Có bạn gái gọi cô đây chơi?"

"Cô khá bận rộn." đáp cộc lốc.

"Hừm, rõ là dối . Mà hát?" Trương Diễm vặn vẹo.

" hát." thành thật lắc đầu.

"Thôi mà, thôi mà! Hai song ca bài 'Hôm nay cưới em nhé' ?" Trương Diễm nũng nịu kéo cánh tay , chất giọng ngọt xớt.

Mèo Dịch Truyện

nhất thời rùng sởn gai ốc. Liếc khuôn mặt mê trai đến mức lồ lộ của cô , thầm nghĩ, đây đích thị là Vương Đại Lý phiên bản nữ . Cô cũng đang tung lưới rộng khắp nhưng trọng điểm rõ ràng, ... nếu cô là con trai, khi còn đáng ghét hơn cả Vương Đại Lý chứ.

Thật may mắn, lúc tình tiết mới xảy , tạm thời thu hút sự chú ý của Trương Diễm. Vương Đại Lý đang hát thì Diệp Thi Văn cắt ngang, cả hai liền cãi ầm ĩ. Diệp Thi Văn bực bội rằng còn hát, cũng hát, Vương Đại Lý độc chiếm mic hát liên tục mấy bài liền chứ?

vội dậy giảng hòa: "Có gì ầm ĩ lên thế, mỗi hát một bài là mà."

Diệp Thi Văn hừ một tiếng khó chịu, rút một điếu thuốc , liếc Hạ Manh Manh ngoài châm thuốc.

Vương Đại Lý đưa mic cho Trương Diễm, đoạn thắc mắc: "Sao đồ uống còn mang lên nhỉ? Để giục họ xem ."

Mười phút , Vương Đại Lý bưng đồ uống và đồ ăn vặt , niềm nở mời . Trương Diễm reo lên: "Ui chà, thơm phức! Vương Đại Lý, gọi cả gà rán nữa cơ ?"

"Tất nhiên là mời , đêm nay cứ ăn uống thoải mái . Không đủ thì gọi thêm nữa!" Đại Lý đắc ý tuyên bố.

"Gà rán trong quán đắt lắm đó nha, thật sự hào phóng quá !" Trương Diễm khen ngợi hết lời.

"Ha ha, chuyện nhỏ mà!"

Chúng cầm ly nước của lên, định uống thì đột nhiên Diệp Thi Văn đẩy cửa bước , cao giọng : "Manh Manh, khoan hãy uống!"

Tất cả ngớ . Diệp Thi Văn cầm lấy ly nước hoa quả mà Manh Manh đang cầm, giơ lên ánh đèn, đưa cho chúng xem: "Mọi xem, một viên thuốc nhỏ đang sủi bọt bên trong !"

Sau đó, nặng nề đặt ly nước xuống bàn, chỉ thẳng mặt Vương Đại Lý mà mắng: "Vừa nãy vệ sinh thì phát hiện cái thằng khốn lén lút bỏ viên thuốc đó , thật sự bỉ ổi! Dám cái trò đê tiện với Manh Manh của ?"

Trương Diễm cũng sợ hãi, vội vàng kiểm tra ly đồ uống của : "Vương Đại Lý, dám chuyện chứ? Bỏ thuốc Hạ Manh Manh ?"

Hạ Manh Manh càng dọa cho tái mét mặt mày, đưa tay che miệng, dùng ánh mắt đầy khó tin chằm chằm Vương Đại Lý.

Vương Đại Lý trợn tròn mắt, ánh mắt cầu cứu hướng về phía . Với sự hiểu của , tỏng chẳng đời nào loại chuyện .

Diệp Thi Văn vênh váo, định kéo Hạ Manh Manh rời . Thấy vẻ mặt Đại Lý như sắp òa đến nơi, nghĩ, lúc tay thì còn gọi gì là em?

lên tiếng: "Cậu bằng chứng gì chứng minh Vương Đại Lý bỏ thuốc ?"

Diệp Thi Văn hừ lạnh một tiếng: "Thế mà còn bằng chứng ? Đồ uống tự tay mang tới, ngoài thì ai động ?"

bật khẩy: "Chuyện căn bản là phi lý. Giữa thanh thiên bạch nhật, mặt bao nhiêu mà bỏ thuốc một cô gái, chẳng những đạt mục đích mà còn tự rước họa ."

" . Có lẽ bạn của quá ngu ngốc thì ." Diệp Thi Văn nhún vai, vẻ mặt bất cần.

Vương Đại Lý nhảy dựng lên: "Diệp Thi Văn, mày ai ngu ngốc hả? Chắc chắn là cái thằng khốn nhà mày giở trò phá đám!"

"Mẹ kiếp, còn dám vu khống tao ? Rõ ràng là mày mà!" Diệp Thi Văn tức tối gằn giọng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/am-phu-than-tham/chuong-97.html.]

"Tao thề với trời, đời nào tao cái loại chuyện đó!"

"Hừ, thề thốt gì cũng vô ích thôi. Sự thật rành rành đó ."

Cả hai càng cãi càng hăng, thấy sắp đánh đến nơi liền vội vàng khuyên can: "Dừng hết ! Nói miệng thì bằng chứng, là chúng dùng chứng cứ để chuyện?"

"Chứng cứ?" Cả hai đồng thanh. Diệp Thi Văn cau mày hỏi: "Cái còn tính là bằng chứng ư?"

"Bằng chứng gì chứ? Cậu giám định xem viên thuốc đó thành phần hóa học gì ? Vân tay ly đối chiếu ? Ít nhất cũng xem camera giám sát, chẳng sẽ ngay ?" phân tích rành mạch.

Diệp Thi Văn khẩy: "Còn đòi xem camera giám sát cơ ? Mày nghĩ mày là cảnh sát chắc?"

"Mấy cứ đây đợi một lát, xuống quầy bar đây."

Nói , đẩy cửa bước . Bất chợt, Diệp Thi Văn gọi giật : "Đứng !"

Thấy sắc mặt vẻ chần chừ, lập tức hiểu . Chắc nghĩ chỉ là một sinh viên, thể xin trích xuất camera , nên định gì đó thôi, đành đầu về chỗ .

Cứ đợi đấy, lát nữa tao sẽ khiến mấy cũng chẳng nổi!

Tới quầy bar, trực tiếp hỏi lễ tân: "Màn hình giám sát ở đây đặt ở ? xem đoạn camera từ 9 giờ 30 tối."

Cô lễ tân bực bội mặt: "Anh là cái thá gì mà xem camera giám sát là ?"

đưa giấy chứng nhận của lão Tôn cho cô xem. Cô lễ tân lập tức ngoắt 180 độ, luống cuống xin vì thái độ . Sau đó, cô quyền quyết định, xin phép cấp , còn tò mò hỏi đang điều tra vụ án nào . thẳng thừng ném cho cô một câu: "Đừng nhảm! đang điều tra một nghi phạm, mau lên một chút!"

Đây cũng là cách chuyện học khi giao tiếp với các đồng nghiệp cảnh sát bấy lâu nay, đôi khi mang dùng cũng khá hữu dụng.

Cô lễ tân gọi điện, đó cử một nhân viên phục vụ dẫn phòng giám sát. Dọc đường , thái độ của họ vô cùng cung kính. Mấy cơ sở giải trí kiểu ít nhiều gì cũng mờ ám, trông thấy cảnh sát thì như chuột thấy mèo .

tua nhanh màn hình giám sát đến đoạn Vương Đại Lý lấy đồ uống, đó qua bên cạnh lấy gà chiên. lúc , một nam sinh cao gầy đeo kính lén lút tới gần quầy bar, đưa tay lên miệng ly. Mặc dù hình ảnh rõ lắm, nhưng vẫn thể bỏ một thứ gì đó trong ly.

thầm khẩy. Diệp Thi Văn ơi Diệp Thi Văn, mày tự cho là khôn ngoan lắm ?

với nhân viên giám sát: "Trích xuất đoạn video cho . Anh USB , mượn mấy phút trả cho ."

"Được, ạ, đồng chí cảnh sát, ngài chờ một lát." Nhân viên giám sát nhanh chóng copy đoạn video đó USB cho . cầm USB trở phòng hát. Diệp Thi Văn và Vương Đại Lý vẫn đang cãi mặt đỏ tía tai, còn Hạ Manh Manh thì cầm túi lên chuẩn về. cất tiếng lớn: "Mọi im lặng nào, chuyện sẽ sáng tỏ ngay thôi!"

Phía màn hình karaoke cổng USB, cắm để xem video. Khi đoạn phim sắp chiếu tới cảnh đó, Diệp Thi Văn bối rối đưa tay định tắt TV. liền ngăn , khẩy: "Mày định gì đấy?"

Mặt trắng bệch, môi run run. : "Không chuyện trái với lương tâm thì sợ quỷ gõ cửa. Ngồi xuống !"

Cậu lúng túng về chỗ. Ngay khi video chiếu tới đoạn bỏ thuốc, Trương Diễm bật kêu: "Trời ạ, mày thể cái chuyện bẩn thỉu chứ? Tao đúng là lầm !"

Sắc mặt Diệp Thi Văn lúc trắng lúc xanh, đột nhiên gượng: "Mọi giải thích ." Cậu móc trong túi một vỉ thuốc, đó thiếu một viên: "Thực chỉ đùa chút thôi, đó thuốc mê , là vitamin thường uống. Không tin thì uống cho xem đây!"

Sau đó, cầm cái ly lên, uống một hớp lớn: "Mấy xem , , chỉ là đùa chút thôi..."

Lời còn dứt, Hạ Manh Manh hắt thẳng cốc nước mặt , giận đến xanh mặt. Cô nặng nề đặt ly xuống, đầu bước .

"Manh Manh, giải thích !" Diệp Thi Văn định đuổi theo, nhưng Vương Đại Lý vung một quyền đ.ấ.m thẳng mặt . Hai vật lộn ngay ghế salon. Trương Diễm nhảy dựng lên, giọng the thé kêu: "Hai đừng đánh nữa chứ!"

chỉ ngao ngán. Vương Đại Lý nắm bắt thời cơ chứ? Một cơ hội như để đưa Manh Manh về, mà còn ở đây gây sự!

Hạ Manh Manh là con gái, về trường giờ khuya khoắt thế khiến khác yên tâm chút nào. cũng chẳng khuyên nổi hai tên đang hăng m.á.u , đành đuổi theo cô !

Loading...