Âm Phủ Thần Thám - Chương 59

Cập nhật lúc: 2025-09-12 12:59:44
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ý thức của dần dần hồi tỉnh, mở mắt , xung quanh là một màu tối đen.

Nơi đây vẫn là hiện trường vụ án, bàn ghế ban nãy dọn dẹp đổ, hơn nữa vị trí còn giống hệt với lúc dọn. Chiếc điện thoại lúc nãy đặt bàn rơi trong góc tường, ánh sáng le lói.

Hoàng Tiểu Đào đang quỳ rạp đất, ôm bụng ho khan kịch liệt, khóe miệng rịn nước bọt. chú ý bụng cô hai dấu giày, một cái là đá, cái do chú Vương đá.

Cánh tay đầy những vết xước rướm máu, khóe miệng mằn mặn vị tanh. Vừa chú Vương tay quá mạnh, khiến môi va răng, rách toạc chảy máu.

thầm nghĩ, Vương Nguyên Thạch tay cũng quá ác liệt, nhưng nếu , e rằng cả và Tiểu Đào sẽ thể thoát khỏi vai diễn, cứ thế tiếp tục tàn sát lẫn , thậm chí tổn thương đối phương nghiêm trọng.

Hoàng Tiểu Đào đột nhiên quỳ lết tới chỗ , khiến giật b.ắ.n cả . Hay là cô vẫn thoát khỏi Diễn Hung Thuật, vẫn đang đắm chìm nhân vật?

Kết quả cô lập tức lên tiếng: "Tống Dương, thật là đáng sợ, màn thật sự quá đáng sợ."

Sau đó cô ôm chầm lấy , lực ôm mạnh đến mức gần như ngạt thở, nước mắt ấm nóng thấm ướt cổ . Dù vòng một căng đầy của cô đang áp sát , nhưng tâm trí lúc rối bời, như chim sợ cành cong, chẳng còn tâm trí nào để thưởng thức.

thuận theo đó ôm cô lòng. Thân thể mềm mại của Hoàng Tiểu Đào run rẩy nép lồng n.g.ự.c , nhưng chợt nhận , còn run hơn cô gấp bội.

Ôm quả thật thể cho bình tĩnh , hơn bất cứ liều thuốc an thần nào. Dần dần cả hai chúng trấn tĩnh , tách . Hoàng Tiểu Đào dùng tay lau nước mắt, Vương Nguyên Thạch đưa cho cô một cái khăn giấy.

Hoàng Tiểu Đào thường ngày trong mắt là một hình tượng lạnh lùng, xinh và kiêu sa. Chưa bao giờ thấy cô , mà giờ đây, đôi mắt ngập nước, những giọt lệ tuôn rơi tạo nên một vẻ dễ thương đến lạ kỳ, khiến khỏi ngẩn ngơ ngắm . Trái tim bỗng đập loạn xạ, một cảm giác nghiêm túc, mạnh mẽ từng xuất hiện đây.

Hoàng Tiểu Đào thấy ngơ ngẩn , đột nhiên huých nhẹ n.g.ự.c , : "Đây là cái trò quái quỷ gì của , suýt nữa thì dọa c.h.ế.t khiếp !"

lập tức tỉnh táo : "Cái thể trách , tất cả là do bài thuốc trong sách thôi."

"Thuốc gì mà ghê ?" Hoàng Tiểu Đào hỏi.

nhặt cái mặt nạ đất lên, : "Cô nhớ lúc chiều nấu thuốc đông y ? Là trong sách , bài thuốc thể khơi gợi cảm xúc, ai mà ngờ... nó mạnh đến mức gây ảo giác."

"Khốn kiếp, dọa sợ c.h.ế.t khiếp ?!" Hoàng Tiểu Đào bực dọc đoạt lấy cái mặt nạ trong tay , ném trong góc. Trong lòng cũng thầm thề, cái 'Diễn Hung Thuật' từ nay sẽ bao giờ sử dụng nữa.

Lúc cứ nghĩ tổ tiên lừa bịp, nhưng đó về lật sách tra kỹ, mới bài thuốc tên là "nhập mộng tán". Phía ghi chú rõ ràng, phương thuốc thể khiến đắm chìm mộng ảo, cảm giác như đang đối mặt với cảnh tượng thật. Lúc theo cách hiểu của , chỉ là khơi gợi cảm xúc, nào ý nghĩa thực sự của những lời là cảnh báo sử dụng rằng việc hít loại thuốc sẽ gây ảo giác cực mạnh.

Hơn nữa còn phạm sai sót, tính toán sai liều lượng, suýt chút nữa thì gây chuyện tày đình, cho nên luôn ghi nhớ bài học .

Thế nhưng, điều bao giờ ngờ tới là đêm hôm đó, định mệnh trêu ngươi, khiến và Tiểu Đào nảy sinh một thứ tình cảm gắn bó đặc biệt. Nhiều năm nhớ , còn vô cùng cảm kích vị tổ tiên sáng chế Diễn Hung Thuật , dĩ nhiên, chuyện còn dài, sẽ kể .

hỏi Vương Nguyên Thạch nãy xảy chuyện gì. Ông kể, ban đầu và Tiểu Đào giả vờ ăn cơm như một đôi vợ chồng thực thụ, đó thì ôm đầu kêu đau, bắt đầu cãi vã kịch liệt.

Lúc Vương thúc do dự, nên đánh thức chúng , kết quả chúng bắt đầu tay động thủ, lúc ông mới nhảy ngăn cản.

thầm rùng , may mà cả ba chúng cùng diễn, nếu khi chúng cũng c.h.ế.t ở đây như ba nạn nhân . Mà nếu thêm chuyện đeo mặt nạ quỷ dị nữa, e rằng hồ sơ cảnh sát sẽ thêm một vụ án thể nào phá giải.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/am-phu-than-tham/chuong-59.html.]

Lúc Hoàng Tiểu Đào tỉnh táo, hỏi : "Vừa nãy, một âm thanh quái lạ ?"

"Có ." đáp.

hỏi Vương Nguyên Thạch, nhưng ông chẳng thấy gì. Hiển nhiên, âm thanh đó chỉ xuất hiện khi vụ án xảy . Một nhà ba đột nhiên đau đầu, đó tính tình đổi bất thường. Điều thể khiến chúng nghi ngờ, đây chính là mấu chốt của vụ án.

trầm ngâm, chậm rãi : " cảm thấy, nguyên nhân khiến ba trong một nhà thiệt mạng thể là..."

Đang dở, bỗng nhiên hai con chuột bạch trong lồng kêu ầm ĩ, nhảy loạn xạ lên, suýt chút nữa thì lật tung cả cái lồng xuống đất. kinh hãi la lên: "Không , thứ gì đó đột nhập!"

"Có thứ? Là ý gì?" Hoàng Tiểu Đào dọa đến xanh mét mặt.

nhặt điện thoại di động trong góc lên, cả ba chúng cùng hít một khí lạnh. Lớp bột mì rắc quanh lồng chuột, chẳng từ lúc nào in hằn một loạt dấu chân mèo nhỏ, kéo dài dẫn thẳng đến bậc cầu thang.

Mèo Dịch Truyện

: "Tiểu Đào ở đây canh chừng, và Vương thúc sẽ ngoài tìm con mèo đó."

Hoàng Tiểu Đào kháng nghị: " ở một , nơi âm u và đáng sợ quá. Để Vương thúc ở , với ngoài."

đành đồng ý. Sau khi bước khỏi cửa, chúng ngó xung quanh. Phố cổ chìm trong bóng tối, một ánh đèn đường, chỉ những ngôi nhà san sát . định chia thành hai hướng để tìm kiếm.

Hoàng Tiểu Đào chợt kéo tay , giọng run: "Hay là chúng cùng , lỡ chuyện gì thì ?"

định rằng chia sẽ hiệu quả hơn, nhưng nghĩ đến những điều bất trắc thể xảy , đành gật đầu đồng ý.

Phố cổ một đầu là đường cái, một đầu là hẻm nhỏ. linh cảm con mèo thể chạy con hẻm, liền theo hướng đó.

Đi một đoạn, đột nhiên phát hiện Hoàng Tiểu Đào cứ ôm chặt lấy tay . Liệu quá mật ? cúi đầu . Hoàng Tiểu Đào cũng nhận , vội rụt tay về, ấp úng: "Anh đừng... hiểu lầm, sợ ."

ảo giác nhỉ, Hoàng Tiểu Đào hình như gì đó bình thường.

"Vừa khiến cô hoảng sợ, đền bù một chút ?" Sau câu đó, thấy mặt nóng bừng, đỏ lựng. Trời ạ, tự dưng ngại ngùng Tiểu Đào thế , cứ như lúc nào cũng bắt ép cô việc cùng .

Hoàng Tiểu Đào cúi đầu đáp, cứ nghĩ chuyện gì, chợt liếc thì giật , hai gò má cô còn ửng đỏ hơn cả .

Làn da cô vốn mềm mại, nõn nà, giờ hai gò má ửng hồng lớp phấn, trông như hai viên hồng ngọc nhỏ, vô cùng đáng yêu.

rõ cô đang giận dỗi ngượng ngùng, chỉ thấy đột nhiên cô trừng mắt một cái, : "Cảm ơn, cần." Rồi sải bước thẳng.

Đầu óc cuồng, hiểu chuyện gì đang xảy . Mình phật ý ư? Quả thật, đoán ý con gái còn khó hơn phá cả trăm vụ án.

Chúng tiến con hẻm nhỏ, ánh đèn điện thoại bỗng phụt tắt. Thì là do bật đèn lâu quá, pin cạn sạch. hỏi Tiểu Đào mang điện thoại , cô lục túi đáp: "Chết tiệt, để quên trong phòng !"

Không còn chút ánh sáng nào, chúng đành dò dẫm bước trong bóng tối. lúc , chợt tiếng vật gì đó lăn lóc nền đất, thấy một cô bé đang chơi tú cầu. Nghe thấy tiếng bước chân, con bé đột nhiên đầu , đôi mắt phát thứ ánh sáng kỳ dị!

Loading...