Âm Phủ Thần Thám - Chương 200:
Cập nhật lúc: 2025-09-13 03:50:37
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Gã mập đang định trong, quát lên: "Đứng !"
Hắn xoay , ánh mắt dữ dằn hỏi: "Ngươi là ai, dám bảo tao , hỏi thăm một chút xem lão tử đây nghề gì ?"
Tên qua thấy đàng hoàng, giơ giấy chứng nhận , đó dòng chữ Cục Cảnh sát Hình sự thành phố Nam Giang. Ngữ khí của tên mập lập tức mềm : "Ôi chao ôi chao, thì là đồng chí cảnh sát, là mắt như mù, ngài đừng hiểu lầm, đây chỉ để cắt tóc thôi."
liếc mái tóc cắt ngắn ba phân của : "Vẫn còn cắt ?"
Hắn ha hả: "Ôi chao, cũng giao dịch gì , ngang qua cửa cũng là phạm pháp , đồng chí cảnh sát?"
xua tay: "Được , chỉ hỏi mấy câu thôi."
Hắn gật đầu lia lịa: "Cứ hỏi cứ hỏi."
: "Anh quen Trương Cường ?"
"Biết, hai chúng lớn lên cùng , là bạn của . Đồng chí cảnh sát, hỏi chuyện gì? Có Trương Cường phạm pháp , cửa hàng của ở ngay kìa, tự tìm ." Gã mập .
Cảnh sát trả lời câu hỏi cá nhân, liền giữ vẻ nghiêm nghị, thẳng mắt cho đến khi chột lảng ánh mắt . Đây là một kinh nghiệm đúc kết trong thời gian việc với cảnh sát. hỏi: "Vợ , Lý Cầm, còn bạn , Tào Đại Tráng, quen ?"
Người đàn ông béo đáp: "Quen chứ, quen cả. Đều là bạn chơi với từ nhỏ. Có đang điều tra vụ Đại Tráng mất tích ? Thằng nhóc đó nửa năm nay chẳng liên lạc gì với ."
nghiêm mặt: "Chuyện tiết lộ. hỏi , Lý Cầm nghề gì?"
Anh nhếch mép khinh miệt, chỉ tiệm cắt tóc : "Làm nghề thôi."
Anh kể, hồi còn nhỏ, Lý Cầm là hoa khôi của lớp, dáng mảnh mai, thướt tha, ít nam sinh trong lớp thầm mến. Trương Cường là yêu mến cô nhất.
Hồi đó, và Trương Cường ở chung phòng ký túc xá, hàng ngày cứ tối đến là Trương Cường thao thao bất tuyệt kể về Lý Cầm thế , Lý Cầm thế , đến nỗi tai cũng phát ngán. Lý Cầm kiêu ngạo vô cùng, chẳng thèm để ý đến bất kỳ nam sinh nào trong lớp, nên Trương Cường vẫn cảm thấy còn cơ hội.
Năm đó, Lý Cầm nghiệp trung học, mang theo ba trăm tệ rời quê lên thành phố lập nghiệp. Nghe Trương Cường còn mượn một chiếc xe mui trần, đuổi theo đến bến xe, giữ cô và thổ lộ tình cảm.
Kết quả, Lý Cầm lạnh lùng tuyên bố rằng cô cả đời sống ở cái huyện nhỏ , cô ghét tất cả những gì thuộc về nơi đây, bao gồm cả Trương Cường.
Câu đó như một mũi d.a.o đ.â.m thẳng tim Trương Cường, khiến suy sụp suốt hai tháng trời.
xã hội bên ngoài dễ kiếm sống. Ban đầu, Lý Cầm diễn viên, vài năm đóng vai quần chúng thành phố, đó ứng tuyển mẫu. Ở trong huyện thành, cô là hoa khôi, nhưng bên ngoài thì trở nên tầm thường, so với những cô gái như tiên nữ , khí chất của Lý Cầm còn kém xa một bậc. Để thể tiến , Lý Cầm tìm đến phẫu thuật thẩm mỹ, gọt giũa, tham gia các triển lãm xe , hoạt động quảng cáo, nắm bắt cơ hội gặp gỡ với giàu . Nghe cô cũng từng tham gia cái gọi là Hải Thiên Thịnh Yến.
Lý Cầm từ bất kỳ thủ đoạn nào để tiến , nhân phẩm ngày càng sa sút. Những giàu nào ai sẽ chịu cưới loại phụ nữ ? Họ chỉ xem cô như thú vui qua đường, chơi chán liền vứt bỏ thương tiếc.
Trong mắt đàn ông béo, Lý Cầm thành phố so với gái làng chơi chẳng khác chút nào, thậm chí còn thấp kém hơn. Rất nhiều cô gái nghề đó từ thành phố trở về dùng tiền tích cóp trở thành bà chủ, cuộc sống hơn Lý Cầm nhiều.
ngắt lời : "Tập trung chuyện chính ."
Người đàn ông béo xin , đó tiếp, Lý Cầm càng ngày càng tuổi, kiếm tiền ở thành phố càng khó. Cô bắt đầu điên cuồng phẫu thuật thẩm mỹ, kết quả biến chứng khiến bộ gương mặt hủy hoại.
Rất nhanh, tiền dành dụm của cô cũng tiêu hết, chẳng còn cách nào đành mò về quê. Các bạn học lúc đều sự nghiệp và gia đình, thấy cô ủ rũ về thì cảm thông khinh thị.
Phần lớn đều cảm thấy Lý Cầm đáng đời, chỉ riêng Trương Cường là để ý tới chuyện xưa, dùng tiền gửi ngân hàng khám bệnh cho cô . Sau đó hai kết hôn, cùng mở tiệm may . do lối sống thác loạn, phá thai nhiều nên tới giờ Lý Cầm vẫn thể mang thai.
Người xung quanh cũng chẳng ai coi trọng cuộc hôn nhân , cảm thấy Trương Cường thật ngu ngốc. mặc kệ lời tiếng , Lý Cầm vĩnh viễn là nữ thần trong tim Trương Cường, giống như câu chuyện Chu Du đánh Hoàng Cái, kẻ cam chịu, tình nguyện tay. Hơn nữa, bất cứ ai nhắc quá khứ của Lý Cầm, cho dù là bạn bè thiết, Trương Cường cũng sẽ xù lông lên bảo vệ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/am-phu-than-tham/chuong-200.html.]
Nói tới đây, đàn ông béo khinh bỉ: "Loại đàn bà cho cũng nhận. Một em như đây cảm thấy mất mặt cho Trương Cường." Sau đó hì hì : "Đồng chí cảnh sát, những gì cung cấp giá trị ?"
gật đầu: "Được , việc của ."
Người đàn ông béo : "Vậy quá. Anh cứ tự nhiên nhé, dịp mời chén ."
Ra khỏi con hẻm, khổ: "Đây chẳng là câu chuyện lương của một cô gái ?"
Băng Tâm thở dài bất đắc dĩ : "Loại phụ nữ đáng thương đáng trách, cố gắng học hành hơn ."
: "Em cho rằng ai cũng giống em, thi môn nào cũng đầu ?"
Băng Tâm thở dài: "Em cũng đầu mãi , một em thi chỉ đạt thứ hai, buồn rười rượi, bố an ủi mấy ngày liền..."
Cả nước bao nhiêu cô gái như Lý Cầm? Họ sinh trong gia cảnh khó khăn, liều mạng đổi vận mệnh, nhưng phần lớn là thất bại thảm hại mà về.
Chỉ một ít thành công, biến thành ngôi xinh hoặc hot girl mạng xã hội, những cay đắng đằng nào ai đến.
Tôn Băng Tâm : "Em nghĩ cái tên của cô quá quê mùa, mẫu chẳng ai cũng tên ?"
Người vô tâm, hữu ý, chợt hiểu , vội chạy con hẻm. Băng Tâm phía la lên: "Anh Tống Dương, đấy?"
Người đàn ông béo , đang mặc cả với một cô gái cửa tiệm cắt tóc. Thấy , lúng túng : "Đồng chí cảnh sát, còn giao dịch, phạm pháp chứ?"
Cô gái trang điểm lòe loẹt chống tay hông : "Này, ý gì, tiệm của là tiệm đắn đấy nhé!"
tâm trạng để tâm đến những chuyện vớ vẩn , hỏi trực tiếp: "Lý Cầm lên thành phố lấy tên là gì?"
Người đàn ông béo sờ đầu một cái: " nhớ là một cái tên kêu..." Anh nghĩ một lát, vỗ tay cái bốp, : " , Lý Như Mộng."
vỗ vai : "Cảm ơn!"
khỏi con hẻm, ngoảnh đầu thấy gã béo vẫn đang cố gắng trả giá, đúng là sợ chết. Vậy nên, gọi cho quận trưởng Phong, bảo ông đến xử lý vụ mại dâm .
Mèo Dịch Truyện
Băng Tâm ngay đầu hẻm chờ : "Anh Tống Dương, hỏi gì mà trông vui vẻ thế?"
đáp: "Cảm ơn em nhắc nhở, Lý Cầm quả nhiên tên đổi họ, thảo nào chúng tra gì."
Nói xong, gọi cho chú Vương, nhờ ông điều tra bệnh án của một tên Lý Như Mộng.
Trở tiệm may, Tiểu Đào cầm áo khoác trong tay, cằn nhằn: "Sao lâu thế?"
: "Xin để cô đợi, cô hỏi gì ?"
Tiểu Đào đáp: "Lúc lấy áo cũng tranh thủ chuyện vài câu. Hắn hai vợ chồng là thanh mai trúc mã, quen từ nhỏ kết hôn. Vì công việc quá bận rộn nên con. Về cơ bản là gì đáng ngờ."
Quả nhiên hỏi trực tiếp Trương Cường sẽ chẳng thu gì. Tiểu Đào tinh ý nhận : "Trông vẻ phấn khởi, ngóng tin gì ?"
: "Về trụ sở chúng bàn bạc."