Âm Phủ Thần Thám - Chương 130
Cập nhật lúc: 2025-09-12 13:01:16
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tôn Lão Hổ kinh hãi: "Bị ai bắn?"
"Là Vương Nguyên Thạch." Viên cảnh sát hét lớn.
Chuyên gia đàm phán giết, đồng nghĩa với Lý Vân Gia từ chối yêu cầu của cảnh sát. Tôn Lão Hổ lập tức cầm bộ đàm, hô lớn: "Tiểu Vương, tuyệt đối mắt ả, lập tức khỏi nhà xưởng!"
Tôn Lão Hổ gọi mấy hồi, mãi mới tiếng trả lời: "Đã rõ!"
một linh cảm chẳng lành. Chỉ lát , cảnh sát hộ tống chuyên gia đàm phán, Tiểu Vương, bước . Ánh mắt vẻ khác lạ. Trong tay vẫn còn khẩu súng. Tôn Lão Hổ định tiến tới hỏi han tình hình, vội vàng ngăn ông : "Khả năng thôi miên, mau lùi !"
Mọi kinh hãi, vội vàng tản , chĩa s.ú.n.g về phía Tiểu Vương. Một đội trưởng lớn tiếng hét: "Tiểu Vương, bỏ s.ú.n.g xuống!"
"Bỏ s.ú.n.g xuống, đừng chuyện điên rồ!" Tôn Lão Hổ cũng lệnh một cách dứt khoát.
Đột nhiên Tiểu Vương chĩa s.ú.n.g lên. Tôn Lão Hổ lập tức nổ súng, một tiếng s.ú.n.g chói tai vang lên. Tiểu Vương run rẩy trong tích tắc đổ ập xuống, m.á.u tuôn thành dòng.
Tự tay b.ắ.n c.h.ế.t đồng đội, ít đặc nhiệm cũng kìm nước mắt. Tôn Lão Hổ đ.ấ.m mạnh mui xe, mắng: "Đây là ả hạ chiến thư với thể lực lượng cảnh sát nhân dân! Ta thề sẽ đưa yêu nữ công lý!"
âm thầm nghiến răng. Lý Vân Gia đơn giản là một pháo đài bất khả xâm phạm. Nhìn lên bầu trời đêm đen kịt, một ý tưởng chợt lóe lên trong đầu . Liếc đồng hồ, kim chỉ gần 5 giờ sáng. kế hoạch của cho Tôn Lão Hổ và Tiểu Đào. Tôn Lão Hổ lập tức lắc đầu quầy quậy: "Không thể , thể để cháu mạo hiểm. Lỡ cháu mệnh hệ gì, ăn với cụ Tống suối vàng đây?"
đáp: "Trừ việc đó , chúng còn bất kỳ phương pháp nào bắt sống Lý Vân Gia, trừ khi chú bất chấp tất cả, hy sinh tính mạng con tin và sự an nguy của lực lượng cảnh sát mà tấn công ồ ạt bên trong."
Với tư cách là một cục trưởng, việc bất chấp tất cả là điều thể. Tôn Lão Hổ vẫn do dự mãi: "Không , dù cũng . Ta hứa với cụ Tống đảm bảo an cho cháu, thể để cháu chiến đấu với hung thủ?"
lúc , đột nhiên bộ đàm phát một tiếng rè rè, bên trong vang lên giọng của Lý Vân Gia: "Chào buổi tối, các vị."
Mọi đều kinh hãi, vài cảnh sát trẻ thậm chí còn theo bản năng chĩa s.ú.n.g về phía bộ đàm, đủ để thấy nỗi sợ hãi mà hung thủ gieo rắc lòng họ lớn đến nhường nào.
Lý Vân Gia thong thả : " bây giờ các chắc chắn đang nghiến răng nghiến lợi, dồn chỗ chết. các chẳng gì , việc giằng co thế chẳng ý nghĩa gì, một đề nghị."
cô gì, đúng như dự đoán, cô : "Để Hoàng Tiểu Đào đây, g.i.ế.c cô sẽ tự thú."
Mèo Dịch Truyện
Tôn Lão Hổ cầm bộ đàm lên hét lớn: "Lý Vân Gia, cô tư cách điều kiện ? Đừng chạm tới giới hạn cuối cùng của , nếu hậu quả cô gánh nổi !"
Lúc Tôn Lão Hổ câu , một cảnh sát đặc nhiệm lắc đầu lia lịa, hiệu nên chọc giận đối phương. Đột nhiên trong xưởng vang lên một tiếng súng. Mọi đều kinh hãi. Lý Vân Gia : "Một con tin chết. Có ý của Tôn cục trưởng là, mạng cảnh sát là mạng , còn mạng thường dân thì lẽ ? Đổi một mạng lấy cả chục mạng khác, đáng ?"
Tôn Lão Hổ siết chặt nắm đấm, nghiến răng ken két. Đột nhiên, Hoàng Tiểu Đào giật lấy bộ đàm, : "Lý Vân Gia, ân oán của chúng đừng liên lụy khác. lập tức gặp cô!"
"Được, chờ cô!"
Dứt lời, trong bộ đàm vang lên một tiếng nổ, tiếng s.ú.n.g trong xưởng cũng truyền . Chắc hẳn Vương Nguyên Thạch b.ắ.n nát bộ đàm, điều cho thấy chúng hết cơ hội đàm phán. Trong đầu mường tượng cảnh Vương thúc như một con rối, lăm lăm cầm s.ú.n.g cạnh Lý Vân Gia.
Tiểu Đào buông bộ đàm xuống, với Tôn Lão Hổ: "Cục trưởng, đạn lên nòng, thể bắn."
Tôn Lão Hổ cắn chặt răng, mấy giây mới rơm rớm nước mắt : "Các cháu nhất định sống sót trở !"
Tiểu Đào nghiêm chào, ánh mắt kiên quyết.
Ngoài hai chúng , còn một vài cảnh sát đặc nhiệm tình nguyện cùng, dù Lý Vân Gia cũng là Tiểu Đào một . Tôn Lão Hổ bảo chúng mặc áo chống đạn . đáp rằng cần, với kỹ năng b.ắ.n s.ú.n.g của Vương Nguyên Thạch, áo chống đạn về cơ bản là vô dụng, mà còn khiến chúng khó hành động hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/am-phu-than-tham/chuong-130.html.]
và Tiểu Đào cũng cầm theo bộ đàm để kịp thời thông báo tình hình bên ngoài. Tiểu Đào còn dán một khẩu s.ú.n.g lưng để đề phòng bất trắc. Tôn Lão Hổ phê duyệt lệnh, cho phép chúng trực tiếp hạ sát Lý Vân Gia nếu cần thiết.
Bước nhà xưởng tối đen như mực, từ xa thấy ánh đèn trong kho chiếu sáng. Thi thể chuyên gia đàm phán đang sõng soài đất. Hoàng Tiểu Đào nhỏ giọng: "Tống Dương, trong lòng em, chính là Thần. Em tuyệt đối tin kế hoạch của . Cho dù em hi sinh mắt , cũng phép do dự."
: "Không . Xong chuyện , còn ăn sườn xào chua ngọt do em tự tay nấu."
Tiểu Đào : "Ừ!"
Chúng tiến trong kho, các cảnh sát đặc nhiệm giương s.ú.n.g dò xét khắp bốn phía. Đột nhiên, một la lên: "Người ở phía !"
Mọi chĩa s.ú.n.g lên, chỉ thấy xà ngang, một hàng dài đang . Họ giống như những cương thi, bất động, khiến rợn tóc gáy.
Lúc , trong kho vang lên giọng Lý Vân Gia: "Tất cả bỏ s.ú.n.g xuống!"
Chúng quanh khắp bốn phía, phát hiện âm thanh phát từ một chiếc loa phóng thanh. Ngay khi tất cả đang trố mắt , Lý Vân Gia : " đếm tới ba, nếu bỏ s.ú.n.g thì đám sẽ nhảy xuống đất. Một, hai..."
"Bỏ s.ú.n.g xuống!" Tiểu Đào lệnh.
Mọi lập tức bỏ vũ khí xuống đất. Trong bóng tối, đột nhiên , chính là Vương Nguyên Thạch.
Vương Nguyên Thạch giơ súng, b.ắ.n c.h.ế.t một cảnh sát đặc nhiệm. Đạn xuyên giữa trán, viên cảnh sát đổ ập xuống như khúc gỗ. Mọi hoảng loạn, ông tiếp tục b.ắ.n c.h.ế.t thứ hai.
Khi họng s.ú.n.g chĩa tới thứ ba, Hoàng Tiểu Đào giang hai tay , chặn mặt. Chợt Vương Nguyên Thạch sững như một cỗ máy , đầu ngón tay run rẩy, thể bóp cò. Xem ông cài ám thị là g.i.ế.c tất cả trừ Tiểu Đào.
Hoàng Tiểu Đào hét lớn: "Lý Vân Gia, cô g.i.ế.c chỉ , cớ liên lụy những khác?"
Từ chiếc loa vang lên tiếng búng tay. Lúc , Vương Nguyên Thạch mới hạ súng. Lý Vân Gia : "Anh trai là duy nhất đời của , là tất cả của . Cô tước đoạt tất cả của , cho cô nếm trải đau khổ y như ."
"Cô thì ý nghĩa gì? Giết hết chúng , cô nghĩ thể sống sót mà rời ?" Tiểu Đào cắn răng.
"Không thành vấn đề. Vì báo thù mà còn hình , quỷ cũng quỷ, chỉ mong sớm gặp trai nơi suối vàng." Lý Vân Gia đáp.
Tiểu Đào hét lên: "Tha cho những , ở , c.h.é.m g.i.ế.c tùy cô!"
Lý Vân Gia hừ lạnh: "Khá khen cho một sĩ quan chính nghĩa, Hoàng cảnh quan, thật đáng nể, đáng nể."
Hoàng Tiểu Đào vung tay lên: "Còn ngây đó gì? Mau rút lui!"
Mọi còn đang do dự, Tiểu Đào liều mạng thúc giục, họ mới chịu rời . Lý Vân Gia hỏi: "Tống Dương, , chẳng lẽ c.h.ế.t vì tình ?"
lạnh: "Không! tới để bắt cô."
"Này!" Tiểu Đào nhỏ giọng nhắc nhở .
Lý Vân Gia đột nhiên lớn: "Tiểu Thần Thám, cũng quá tự tin đó, chỉ bằng những thủ đoạn vặt vãnh mà bắt ? Vương Nguyên Thạch..."
cướp lời, : "Cô chột ? Cô dám gặp mặt ?"