Cô gái chút bất mãn, cô : "Duy Duy, đây những lúc đối xử với , tại bây giờ trở nên lạnh nhạt như ?"
(Duy Duy) thầm nghĩ: "Vì quan hệ của , thể với đến mức nào? Dù thì mới là hướng chính trong suy nghĩ của , cũng dài dòng với ."
Cô (Vô Hà) đột nhiên : "Cậu cảm thấy hai cùng lúc một kịch bản, và các đều ngầm đồng ý với ?"
Cô gái im lặng một lát, đó suy nghĩ của : "Ý tưởng của và là cùng một (giống ). Sao sớm cho ?"
(Duy Duy) nghĩ: "Có một ma lực đồng thời đang vận hành, khiến chúng khi học tập, cứ mách bảo chúng rằng, chúng thành công ."
Cô gái đột nhiên phá lên, cô cảm thấy kịch bản hẳn là một kịch bản vô địch. Không hiểu , qua bao nhiêu năm quen , cô bật .
Cô gái thở dài: " cũng nghĩ như . , đây? Mệt mỏi quá, những chuyện như thế."
Sau khi bản thảo, nhận thấy một vài chi tiết cần sửa . Có lẽ nên thêm một đoạn giải thích về phiếu tem và giá cả thời đó. Ví dụ, một chiếc xe đạp cũ cũng đáng giá hơn mười tệ. cố gắng tái hiện sự khan hiếm của phiếu tem và sự đắt đỏ của những vật phẩm thời đó, nhưng lẽ vẫn đủ.
Cảm ơn ủng hộ. Đây là đoạn cuối cùng của chương .
Lẽ đoạn từ lâu, dồn 35 chương cuối đây, nhưng do chút trục trặc, mong thông cảm.
--- Chương 52 ---
Vô Hà là ai, cô cũng ý định cùng , chỉ tìm đường về nhà.
Duy Duy ở chỗ ngoặt cửa sổ, lẳng lặng quan sát cô, ánh mắt mang theo sự phức tạp khó hiểu, dường như đang thăm dò cô. Trong ánh mắt đó, chỉ một đôi mắt to tròn đen láy.
Duy Duy Vô Hà, giống như đầu tiên họ gặp , : "Cô đang cái gì thế?"
Vô Hà: "Chẳng qua là nhận muộn thôi. Anh chuyện hỏi ?"
Vô Hà: "Chắc là vì việc học hành của quá tồi tệ, ảnh hưởng đến tinh thần của ?"
Duy Duy nhíu mày, : "Cô gặp Thúy Phương ."
Duy Duy và cô từng là bạn cùng lớp, thường tham gia một hoạt động trong trường, vì Thúy Phương học tập xuất sắc, Duy Duy trai thành tích , họ xem là một cặp xứng đôi. Duy Duy rằng Thúy Phương ý với , nhưng thích, vì cô quá kiêu ngạo.
Duy Duy thu ánh mắt , lẳng lặng Vô Hà, : "Chuyện liên quan đến cô. và cô chấm dứt việc liên lạc từ lâu ."
Mặc dù Vô Hà bề ngoài rằng quan hệ thiết gì, nhưng cô Thúy Phương và bạn trai khá là nhập nhịp.
Cô cũng ý định Duy Duy giải thích với , chỉ là đối với Thúy Phương tỏ khinh thường một cách thấp kém. Mỗi gặp mặt cô đều châm biếm , chỉ cần cô thoải mái là .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/am-muoi-kiem-soat/chuong-99.html.]
Vô Hà giật , đó ngẩng đầu lên, nhếch mép.
Duy Duy thấy Vô Hà như , trong lòng cảm giác khó chịu. Anh vốn định kéo cô , nhưng giờ chẳng gì.
Vô Hà cũng ai đó lừa gạt ? Cô cứ nghĩ Duy Duy đang ở trong trường, ngờ gặp ở đây.
Vô Hà nhếch miệng, dùng một giọng điệu lãnh đạm: "Đừng lo cho . nên gì."
Duy Duy ngẩn , vốn giỏi ăn , càng ép buộc cô thừa nhận những gì cô cảm thấy thoải mái, đành dừng .
Vô Hà ý , cô nhẹ.
Duy Duy chỉ thể lẳng lặng cô, thêm gì, chỉ cảm thấy n.g.ự.c đau nhói.
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Vô Hà Duy Duy đang nghĩ gì, nhưng cô đột nhiên cảm thấy bản thật may mắn. Cô cô gặp một .
Duy Duy bỗng nhiên tiến lên một bước, cầm lấy chiếc cặp sách trong tay cô, : "Đi thôi, muộn , sẽ đưa cô về, bộ tiện."
Hai dừng ở chỗ cửa sổ mở của một cửa hàng bách hóa. Mấy cô nhân viên bán hàng ở đó rúc rích, bởi vì phạm vi bán hàng của cửa hàng khách nào, chỉ một trai đang đó.
Vô Hà thấy chiếc giày vải bé xinh, với Duy Duy: " cũng thích đôi giày . Có 108 cỡ."
Cô nhân viên bán hàng nhỏ tuổi thấy, : "Đôi giày kiểu dáng đơn giản, màu sắc , bán chạy lắm."
Vô Hà chỉ một câu bâng quơ, ý định mua, : " về nhà ."
Cô nhân viên bán hàng còn thêm gì đó với Vô Hà: "Chị thử ?"
Vô Hà nhíu mày, cô tạo ấn tượng , nên lẳng lặng bước theo Duy Duy.
Cô nhân viên bán hàng đầu lẩm bẩm: "Mặc dù cô xinh , nhưng cũng cần vẻ mặt chào đón như . Cô chẳng qua là một sinh viên nghèo mà thôi, chỉ là con gái nhà dân thường, còn mang giày bẩn."
Duy Duy cô hiểu lầm, chỉ : "Đừng nữa, và cô là bạn."
Duy Duy đầu gọi Thúy Phương: "Thúy Phương, thôi."
Thúy Phương cũng là một thông minh, : "Cảm ơn ."
Duy Duy thêm gì.
Cô nhân viên bán hàng thấy Thúy Phương xinh và hiểu chuyện, liền nghĩ Thúy Phương mới là bạn gái của Duy Duy. Cô lẩm bẩm: "Anh trai thật tệ, đối xử với cô sinh viên nghèo như gì chứ."